Chuột hội luận chuyện
Con mèo kia tên là Rodilard, làm tàn hại chuột đến đỗi gần hết thấy nữa, vì nó sát già quá. Ít con còn lại, chẳng dám nới ra khỏi hang, kiếm chác có một phần tư bữa ăn thường lệ mà thôi; bọn khốn khó ấy cho Rodilard, không phải là mèo mà là quỉ. Vậy ngày kia, chàng va đi ve vãn đàng chỗ cao xa. Trong lúc ngằn ngừ với mụ vợ, nô chuột đọng lại mới tụ hội nơi một chỗ góc, tính việc cần kíp. Trước hết kẻ già đầu làng, người rất lanh lợi, bàn nói phải cột cho kíp chớ chầy, một cái lục lạc nơi cổ Rodilard; làm vậy khi nó xuất trận, đi đâu hay đó, có chạy có trốn; biết một thế đó mà thôi. Ai nấy đồng hiệp ý ông đầu đảng: chẳng phương sanh lộ nào hay hơn. Có một điều khó là cột cái lục lạc. Kẻ nói tôi không đi, tôi chẳng phải là ngu suy; người rằng: tôi làm không được. Nói rộn một hồi rồi tản đi chẳng làm chi hết. (Chuột bầy làm chẳng nên hang)