Cảnh nhàn lúc tuổi già
Tóc đã thưa, răng đã mòn ;
Việc nhà đã phó mặc dâu con.
Bàn cờ, cuộc rượu, vầy hoa trúc ;
Bó củi, cần câu, chốn nước non.
Nhàn được thú vui hay bao nả[1]
Bữa nhiều muối bể chứa tươi ngon.
Chín mươi thời kể xuân đã muộn ;
Xuân ấy qua, thì xuân khác còn.
Chú thích
- ▲ Bao nả : không biết chừng nào
Tác phẩm này, được phát hành trước ngày 1 tháng 1 năm 1929, đã thuộc phạm vi công cộng trên toàn thế giới vì tác giả đã mất hơn 100 năm trước.