Xuất Ê-díp-tô Ký của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 21

Luật về tôi-mọi

211 Đây là luật-lệ ngươi phải truyền cho dân-sự:

2 Nếu ngươi mua một người đầy-tớ Hê-bơ-rơ, nó sẽ hầu việc cho sáu năm; nhưng qua năm thứ bảy nó sẽ được thả ra, không phải thối tiền. 3 Nếu nó vào ở một mình, thì sẽ ra một mình; nếu có vợ, thì sẽ ra với vợ. 4 Nếu người chủ cưới vợ cho, và nếu vợ sanh được con trai hay gái, thì nó sẽ ra một mình, vợ và con thuộc về chủ. 5 Nếu kẻ tôi-mọi nói rằng: Tôi thương chủ, vợ và con tôi, không muốn ra được tự-do, 6 thì người chủ sẽ dẫn nó đến trước mặt Đức Chúa Trời, biểu lại gần cửa hay là cột, rồi lấy mũi dùi xỏ tai; nó sẽ hầu việc người chủ đó trọn đời.

7 Nếu ai bán con gái mình làm con đòi, con gái đó không được ra như các đầy-tớ kia. 8 Nếu chủ trước đã ưng lấy con đòi làm hầu, rồi sau lại chẳng muốn, thì chủ phải biểu chuộc nàng lại, chớ không có phép gạt, rồi đem bán nàng cho kẻ ngoại-bang. 9 Nhưng nếu chủ định để cho con trai mình, thì phải xử với nàng theo phép như con gái mình vậy. 10 Nếu chủ có lấy người khác, thì đối với người thứ nhứt chẳng được phép giảm đồ-ăn, đồ-mặc, và tình-nghĩa vợ-chồng chút nào. 11 Nếu người chủ không làm theo ba đều nầy, nàng được phép ra không, chẳng phải thối tiền lại.

Tội sát-nhơn

12 Kẻ nào đánh chết một người, sẽ bị xử-tử. 13 Nhược bằng kẻ đó chẳng phải mưu giết, nhưng vì Đức Chúa Trời đã phú người bị giết vào tay kẻ đó, thì ta sẽ lập cho ngươi một chỗ đặng kẻ giết người ẩn thân. 14 Còn nhược bằng kẻ nào dấy lên cùng người lân-cận mà lập mưu giết người, thì dẫu rằng nó núp nơi bàn-thờ ta, ngươi cũng bắt mà giết đi.

15 Kẻ nào đánh cha hay mẹ mình, sẽ bị xử-tử.

16 Kẻ nào bắt người và bán, hoặc giữ lại trong tay mình, sẽ bị xử-tử.

17 Kẻ nào mắng cha hay mẹ mình, sẽ bị xử-tử.

18 Khi hai người đánh lộn nhau, người nầy đánh người kia bằng đá hay là đấm-cú, không đến đỗi phải chết, nhưng phải nằm liệt giường, 19 nếu đứng dậy chống gậy đi ra ngoài được, người đánh đó sẽ được tha tội. Nhưng chỉ phải đền tiền thiệt-hại trong mấy ngày nghỉ, và nuôi cho đến khi lành mạnh.

20 Khi người chủ lấy gậy đánh đầy-tớ trai hay gái mình và chết liền theo tay, thì chắc phải bị phạt. 21 Song nếu đầy-tớ trai hay gái còn sống một hai ngày, người chủ khỏi tội, vì nó vốn là tài-sản của chủ.

22 Nếu người ta đánh nhau, đụng nhằm một người đờn-bà có thai, làm cho phải sảo, nhưng chẳng bị sự hại chi khác, thì kẻ đánh nhằm đó phải bồi-thường theo lời chồng người sẽ định, và trả tiền trước mặt quan-án.

Báo phục hình

23 Còn nếu có sự hại chi, thì ngươi sẽ lấy mạng thường mạng, 24 lấy mắt thường mắt, lấy răng thường răng, lấy tay thường tay, lấy chơn thường chơn, 25 lấy phỏng thường phỏng, lấy bầm thường bầm, lấy thương thường thương.

Sự rủi-ro, đều thiệt-hại

26 Nếu ai đánh nhằm con mắt đầy-tớ trai hay gái mình, làm cho mất đi, thì hãy tha nó ra tự-do, vì cớ mất con mắt. 27 Nếu ai làm rụng một răng của đầy-tớ trai hay gái mình, thì hãy tha nó ra tự-do, vì cớ mất một răng.

28 Ví có một con bò báng nhằm một người đờn-ông hay đờn-bà phải chết đi, con bò sẽ bị ném đá chết, người ta không nên ăn thịt nó; còn người chủ bò sẽ được vô-tội. 29 Nhưng ngộ từ trước con bò có tật hay báng và chủ đã bị mắng vốn mà không cầm giữ, nếu bò nầy còn giết một người đờn-ông hay đờn-bà, thì nó sẽ bị ném đá, và chủ sẽ bị xử-tử nữa. 30 Nhược bằng người ta định giá cho chủ bò chuộc mạng, chủ phải chuộc mạng mình y như giá đã định. 31 Nếu bò báng nhằm một đứa con trai hay là con gái, người ta cũng sẽ chiếu theo luật nầy. 32 Con bò báng nhằm một đứa đầy-tớ trai hay gái, chủ bò phải trả ba chục siếc-lơ bạc cho chủ nó; rồi bò sẽ bị ném đá chết.

33 Nếu ai mở miệng hầm hay là đào hầm mà chẳng đậy lại, và nếu có bò hay là lừa té xuống đó, 34 chủ hầm sẽ bồi-thường giá tiền cho chủ của súc-vật, nhưng súc-vật bị giết đó sẽ về phần mình.

35 Bằng bò của ai báng nhằm bò của kẻ lân-cận mình phải chết đi, hai người hãy bán bò sống đó, chia tiền và chia luôn con bò chết nữa. 36 Nếu người chủ đã tỏ-tường trước rằng bò mình có tật hay báng, mà không lo cầm giữ, chủ phải lấy bò thường bò, nhưng bò chết sẽ về phần người.