Tiếng chuông rè  (1923) 
của Bùi Thế Mỹ

Kìa! Kìa! Nghe tiếng chuông rè!
Chuông rè lên tiếng gọi đời...
Bỏ khi lửa đốt, bỏ hồi than nung
Chuông rè kêu khắp tây đông
Sông Ngưu sóng dậy, núi Nùng cây lay
Chuông Rè Tức Khởi
Bạn ta ơi! tỉnh dậy kẻo trưa rồi
Kìa ai đương xô xát bốn phương trời
Mà ai vẫn chưa thôi cơn túy mộng
Trời đã trưa, Chuông rè đã đổ
Bạn lòng ơi! Dậy dậy nghe chuông
Chuông gọi hồn khoan nhặt tiếng boong... boong
Dậy! Dậy! Dậy! Dậy! mà trông nước tổ
Ai! Gầy dựng giang san cẩm tú?
Mà ai đành nằm ngủ hỡi chẳng ai?
Kìa, kìa nghe tiếng chuông mai.
Rè... rè...