Sáng thế Ký/17
Đức Chúa Trời lại ước cùng Áp-ram
171 Khi Áp-ram được chín mươi chín tuổi, thì Đức Giê-hô-va hiện đến cùng người và phán rằng: Ta là Đức Chúa Trời toàn-năng; ngươi hãy đi ở trước mặt ta làm một người trọn-vẹn. 2 Ta sẽ lập giao-ước cùng ngươi, làm cho dòng-dõi ngươi thêm nhiều quá-bội.
3 Áp-ram bèn sấp mình xuống đất; Đức Chúa Trời phán cùng người rằng: 4 Nầy, phần ta đây, ta đã lập giao-ước cùng ngươi; vậy ngươi sẽ trở nên tổ-phụ của nhiều dân-tộc. 5 Thiên-hạ chẳng còn gọi ngươi là Áp-ram nữa, nhưng tên ngươi sẽ là Áp-ra-ham[1], vì ta đặt ngươi làm tổ-phụ của nhiều dân-tộc. 6 Ta sẽ làm cho ngươi sanh-sản rất nhiều, làm cho ngươi thành nhiều nước; và các vua sẽ do nơi ngươi mà ra. 7 Ta sẽ lập giao-ước cùng ngươi, và cùng hậu-tự ngươi trải qua các đời; ấy là giao-ước đời đời, hầu cho ta làm Đức Chúa Trời của ngươi và của dòng-dõi ngươi. 8 Ta sẽ cho ngươi cùng dòng-dõi ngươi xứ mà ngươi đương kiều-ngụ, tức toàn xứ Ca-na-an, làm cơ-nghiệp đời đời. Vậy, ta sẽ làm Đức Chúa Trời của họ.
Lập phép cắt-bì
9 Đoạn, Đức Chúa Trời phán cùng Áp-ra-ham rằng: Phần ngươi cùng dòng-dõi ngươi, từ đời nọ sang đời kia, sẽ giữ sự giao-ước của ta. 10 Mỗi người nam trong vòng các ngươi phải chịu phép cắt-bì; ấy là giao-ước mà các ngươi phải giữ, tức giao-ước lập giữa ta và các ngươi, cùng dòng-dõi sau ngươi. 11 Các ngươi phải chịu cắt-bì; phép đó sẽ là dấu-hiệu của sự giao-ước giữa ta cùng các ngươi. 12 Trải qua các đời, mỗi người nam trong vòng các ngươi, hoặc sanh-đẻ tại nhà, hoặc đem tiền ra mua nơi người ngoại-bang, chẳng thuộc về dòng giống ngươi, hễ lên được tám ngày rồi, đều phải chịu phép cắt-bì. 13 Chớ khá bỏ làm phép cắt-bì cho ai sanh tại trong nhà ngươi, hay đem tiền ra mua về; sự giao-ước của ta sẽ lập đời đời trong xác-thịt của các ngươi vậy. 14 Một người nam nào không chịu phép cắt-bì nơi xác-thịt mình, sẽ bị truất ra khỏi ngoài dân-sự mình; người đó là kẻ bội lời giao-ước ta.
Đức Chúa Trời hứa Y-sác cho Áp-ra-ham và Sa-ra
15 Đức Chúa Trời phán cùng Áp-ra-ham rằng: Còn Sa-rai, vợ ngươi, chớ gọi là Sa-rai nữa; nhưng Sa-ra[2] là tên người đó. 16 Ta sẽ ban phước cho nàng, lại do nơi nàng ta sẽ cho ngươi một con trai. Ta sẽ ban phước cho nàng, nàng sẽ làm mẹ các dân-tộc; những vua của các dân-tộc sẽ do nơi nàng mà ra.
17 Áp-ra-ham bèn sấp mình xuống đất, cười và nói thầm rằng: Hồ dễ người đã trăm tuổi rồi, mà sanh con được chăng? Còn Sa-ra, tuổi đã chín mươi, sẽ sanh-sản được sao? 18 Áp-ra-ham thưa cùng Đức Chúa Trời rằng: Chớ chi Ích-ma-ên vẫn được sống trước mặt Ngài! 19 Đức Chúa Trời bèn phán rằng: Thật vậy, Sa-ra, vợ ngươi, sẽ sanh một con trai, rồi ngươi đặt tên là Y-sác[3]. Ta sẽ lập giao-ước cùng nó, để làm giao-ước đời đời cho dòng-dõi của nó. 20 Ta cũng nhậm lời ngươi xin cho Ích-ma-ên. Nầy, ta ban phước cho người, sẽ làm cho người sanh-sản và thêm nhiều quá-bội; người sẽ là tổ-phụ của mười hai vị công-hầu, và ta làm cho người thành một dân lớn. 21 Nhưng ta sẽ lập giao-ước ta cùng Y-sác, độ khoảng nầy năm tới Sa-ra phải sanh cho ngươi. 22 Khi Đức Chúa Trời đã phán xong, thì Ngài từ Áp-ra-ham ngự lên.
23 Chánh ngày đó, Áp-ra-ham bắt Ích-ma-ên, con trai mình, và hết thảy các người nam trong nhà, hoặc sanh tại đó, hoặc đem tiền ra mua về, mà làm phép cắt-bì cho, y như lời Đức Chúa Trời đã phán dặn. 24 Vả, khi Áp-ra-ham chịu phép cắt-bì, thì đã được chín mươi chín tuổi; 25 còn Ích-ma-ên, con người, khi chịu phép cắt-bì, thì được mười ba tuổi. 26 Cũng trong một ngày đó, Áp-ra-ham và Ích-ma-ên chịu phép cắt-bì, 27 và mọi người nam trong nhà, hoặc sanh tại đó, hoặc đem tiền ra mua nơi người ngoại-bang, đồng chịu phép cắt-bì với người.