Rô-ma/15
Người mạnh kẻ yếu phải hòa-hiệp nhau
151 Vậy chúng ta là kẻ mạnh, phải gánh-vác sự yếu-đuối cho những kẻ kém-sức, chớ làm cho đẹp lòng mình. 2 Mỗi người trong chúng ta nên làm đẹp lòng kẻ lân-cận mình, đặng làm đều ích và nên gương tốt. 3 Vì Đấng Christ cũng không làm cho đẹp lòng mình, như có chép rằng: Lời của những kẻ nguyền-rủa Chúa đã đổ trên mình tôi.[1] 4 Vả, mọi sự đã chép từ xưa đều để dạy-dỗ chúng ta, hầu cho bởi sự nhịn-nhục và sự yên-ủi của Kinh-thánh dạy mà chúng ta được sự trông-cậy. 5 Xin Đức Chúa Trời hay nhịn-nhục và yên-ủi ban cho anh em được đồng lòng ở với nhau theo Đức Chúa Jêsus-Christ; 6 để anh em lấy một lòng một miệng mà ngợi-khen Đức Chúa Trời, là Cha của Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta.
7 Vậy thì, anh em hãy tiếp lấy nhau, cũng như Đấng Christ đã tiếp anh em, để Đức Chúa Trời được vinh-hiển. 8 Vả, tôi nói rằng Đức Chúa Jêsus-Christ đã làm chức-vụ mình nơi người chịu cắt-bì, đặng tỏ-bày sự thành-tín của Đức Chúa Trời, và làm quả-quyết lời hứa cùng các tổ-phụ chúng ta, 9 lại khiến dân ngoại khen-ngợi Đức Chúa Trời vì sự thương-xót của Ngài, như có chép rằng:
Bởi đó tôi sẽ ngợi-khen Chúa giữa các dân ngoại,
Và ca-tụng danh Ngài.[2]
10 Lại có chép rằng:
Hỡi dân ngoại, hãy đồng vui cùng dân Chúa.[3]
11 Lại rằng:
Hỡi hết thảy dân ngoại,
Hãy khen-ngợi Chúa, muôn dân nên ngợi-khen Ngài![4]
12 Ê-sai cũng nói rằng:
Từ cội-rễ Gie-sê
Sẽ nứt lên cái chồi cai-trị dân ngoại,
Dân ngoại sẽ trông-cậy chồi ấy.[5]
13 Vậy xin Đức Chúa Trời của sự trông-cậy, làm cho anh em đầy-dẫy mọi đều vui-vẻ và mọi đều bình-an trong đức-tin, hầu cho anh em nhờ quyền-phép Đức Thánh-Linh được dư-dật sự trông-cậy!
VII. — Kết-luận của bức thơ; lời dặn-dò và chào-thăm
(Từ 15 : 14 đến 16 : 27)
Chức-vụ của Phao-lô
14 Hỡi anh em, về phần anh em, tôi cũng tin chắc rằng anh em có đầy lòng nhơn-từ, đủ đều thông-biết trọn-vẹn, lại có tài khuyên-bảo nhau. 15 Nếu tôi đã lấy lòng thật dạn-dĩ mà viết thơ nói đều nầy đều kia với anh em, ấy là để nhắc lại cho anh em nhớ, bởi ơn Đức Chúa Trời đã làm cho tôi 16 nên chức-việc của Đức Chúa Jêsus-Christ giữa dân ngoại, làm chức tế-lễ của Tin-lành Đức Chúa Trời, hầu cho dân ngoại được làm của-lễ vừa ý Chúa, và nên thánh bởi Đức Thánh-Linh.
17 Vậy tôi có cớ khoe mình trong Đức Chúa Jêsus-Christ về đều hầu việc Đức Chúa Trời. 18 Vì tôi chẳng dám nói những sự khác hơn sự mà Đấng Christ cậy tôi làm ra để khiến dân ngoại vâng-phục Ngài, bởi lời nói và bởi việc làm, 19 bởi quyền-phép của dấu kỳ phép lạ, bởi quyền-phép của Thánh-Linh Đức Chúa Trời. Ấy là từ thành Giê-ru-sa-lem và các miền xung-quanh cho đến xứ I-ly-ri, tôi đã đem đạo Tin-lành của Đấng Christ đi khắp chốn. 20 Nhưng tôi lấy làm vinh mà rao Tin-lành ở nơi nào danh Đấng Christ chưa được truyền ra, để cho khỏi lập lên trên nền người khác, 21 như có chép rằng:
Những kẻ chưa được tin báo về Ngài thì sẽ thấy Ngài,
Những kẻ chưa nghe nói về Ngài thì sẽ biết Ngài.[6]
Sự tính trước về sự đi đường của Phao-lô
22 Ấy cũng là đều đã nhiều lần ngăn-trở tôi đi đến thăm anh em. 23 Nhưng bây giờ chẳng còn có chi cầm-buộc tôi lại trong các miền nầy nữa; vả lại, đã mấy năm nay, tôi rất ước-ao đến cùng anh em; 24 vậy nếu tôi có thể đi xứ Y-pha-nho được, thì mong rằng sẽ tiện đàng ghé thăm anh em; sau khi được chút thỏa lòng ở với anh em rồi, thì nhờ anh em sai đưa tôi qua xứ ấy.
25 Nay tôi qua thành Giê-ru-sa-lem đặng giúp việc các thánh-đồ. 26 Vì người xứ Ma-xê-đoan và xứ A-chai vui lòng quyên tiền để giúp những thánh-đồ ở thành Giê-ru-sa-lem đang nghèo-túng. 27 Họ vui lòng làm sự đó, và cũng mắc nợ các người đó nữa; vì nếu người ngoại đã có phần về của-cải thiêng-liêng người Giu-đa, thì cũng phải lấy của-cải thuộc về phần đời mà giúp cho người Giu-đa. 28 Vậy khi tôi làm xong việc ấy, và giao quả phước nầy cho họ rồi, tôi sẽ ghé nơi anh em đặng đi đến xứ Y-pha-nho. 29 Tôi biết khi tôi sang với anh em, thì sẽ đem ơn phước dồi-dào của Đấng Christ cùng đến.
30 Vậy, hỡi anh em, nhờ Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta, và nhờ sự yêu-thương sanh bởi Đức Thánh-Linh, tôi khuyên anh em phải cùng tôi chiến-đấu trong những lời cầu-nguyện mà anh em vì tôi trình cùng Đức Chúa Trời, 31 hầu để tôi được thoát khỏi những người chẳng tin trong xứ Giu-đê, và của làm phước mà tôi đem qua thành Giê-ru-sa-lem sẽ được các thánh-đồ vui lòng nhậm lấy. 32 Bấy giờ tôi có thể vui-mừng đi đến anh em, và nếu vừa ý Đức Chúa Trời, cũng nếm mùi an-nghỉ với anh em nữa. 33 Nguyền xin Đức Chúa Trời bình-an ở với anh em hết thảy! A-men.