5. — Văn-tự vay nợ.

Tên tôi là Nguyễn-văn-Tài, vợ tôi là Trần-thị-Tính, ở làng Đỗ-xá, tổng Đỗ-xá, huyện Võ-giàng, tỉnh Bắc-ninh; nhân vì nay trong nhà thiếu tiền, nhờ có vợ chồng ông lý-trưởng ở làng Niềm-xá tên là Đinh-xuân-Phong và Lê-thị-Thu cho vay một trăm đồng bạc, lĩnh đem về nhà tiêu dùng; tự xin chịu lãi (lời) y như lệ Nhà-nước, hẹn đến tháng mười năm nay, xin đem trả gốc lãi (vốn lời) đủ số, không dám thiếu-thốn. Nếu quá hạn mà không trả, thì xin cam chịu trả bội lên.

Nhà-nước có phép thường, cho nên làm văn-tự này để làm tin.

Ngày.......tháng...... năm.....

Nguyễn-văn-Tài tự ký.

Vợ là Trần-thị-Tính điểm chỉ.