Khải huyền của Thánh sử Gioan, do Phan Khôi dịch
Đoạn 4

Những đều Chúa tỏ cho Giăng thấy
(Từ 4 : 1 đến 22:5)

Ngôi của Đức Chúa Trời, hai mươi bốn trưởng-lão và bốn con sanh-vật

41 Kế đó, tôi nhìn xem, nầy, một cái cửa mở ra trên trời; và tiếng thứ nhứt mà tôi đã nghe nói với tôi, vang rầm như tiếng loa, phán cùng tôi rằng: Hãy lên đây, ta sẽ cho ngươi thấy đều sau nầy phải xảy đến.

2 Tức thì tôi bị Thánh-Linh cảm-hóa; thấy một ngôi đặt tại trên trời, trên ngôi có một Đấng đương ngồi đó. 3 Đấng ngồi đó rực-rỡ như bích-ngọc và mã-não; có cái mống dáng như lục-bửu-thạch bao chung-quanh ngôi. 4 Chung-quanh ngôi lại có hai mươi bốn ngôi; trên những ngôi ấy tôi thấy hai mươi bốn trưởng-lão ngồi, mặc áo trắng và đầu đội mão triều-thiên vàng.

5 Từ ngôi ra những chớp nhoáng, những tiếng cùng sấm; và bảy ngọn đèn sáng rực thắp trước ngôi: đó là bảy vì thần của Đức Chúa Trời. 6 Trước ngôi có như biển trong ngần giống thủy-tinh, còn chính giữa và chung-quanh có bốn con sanh-vật, đằng trước đằng sau chỗ nào cũng có mắt. 7 Con sanh-vật thứ nhứt giống như sư-tử, con thứ nhì như bò đực, con thứ ba mặt như mặt người, con thứ tư như chim phụng-hoàng đang bay. 8 Bốn con sanh-vật ấy mỗi con có sáu cánh, chung-quanh mình và trong mình đều có mắt; ngày đêm lúc nào cũng nói luôn không dứt:

Thánh thay, thánh thay, thánh thay là Chúa, là Đức Chúa Trời, Đấng Toàn-năng, trước đã có, nay hiện có, sau còn đến!

9 Khi các sanh-vật lấy những sự vinh-hiển, tôn-quí, cảm-tạ mà dâng cho Đấng ngự trên ngôi là Đấng hằng sống đời đời, 10 thì hai mươi bốn trưởng-lão sấp mình xuống trước mặt Đấng ngự trên ngôi, và thờ-lạy Đấng hằng sống đời đời; rồi quăng mão triều-thiên mình trước ngôi mà rằng:

11 Lạy Đức Chúa Trời là Chúa chúng tôi, Chúa đáng được vinh-hiển, tôn-quí và quyền-lực; vì Chúa đã dựng nên muôn vật, và ấy là vì ý-muốn Chúa mà muôn-vật mới có và đã được dựng nên.