Khải huyền của Thánh sử Gioan, do Phan Khôi dịch
Đoạn 1

Tự-ngôn
(1: 1-20)

Nguyên-nhơn sách nầy

11 Sự mặc-thị của Đức Chúa Jêsus-Christ mà Đức Chúa Trời đã ban cho Ngài đặng đem tỏ ra cùng tôi-tớ Ngài những đều kíp phải xảy đến, thì Ngài đã sai thiên-sứ đến tỏ những đều đó cho Giăng, tôi-tớ Ngài, 2 là kẻ đã rao-truyền lời Đức Chúa Trời và chứng-cớ của Đức Chúa Jêsus-Christ, về mọi đều mình đã thấy. 3 Phước cho kẻ đọc cùng những kẻ nghe lời tiên-tri nầy, và giữ theo đều đã viết ra đây. Vì thì-giờ đã gần rồi.

Lời đạt cho bảy Hội-thánh xứ A-si

4 Giăng gởi cho bảy Hội-thánh ở xứ A-si: nguyền xin ân-điển và sự bình-an ban cho anh em từ nơi Đấng hiện có, đã có, và còn đến, cùng từ nơi bảy vì thần ở trước ngôi Ngài, 5 lại từ nơi Đức Chúa Jêsus-Christ là Đấng làm chứng thành-tín, sanh đầu nhứt từ trong kẻ chết và làm Chúa của các vua trong thế-gian!

6 Đấng yêu-thương chúng ta, đã lấy huyết mình rửa sạch tội-lỗi chúng ta, và làm cho chúng ta nên nước Ngài, nên thầy tế-lễ của Đức Chúa Trời là Cha Ngài, đáng được sự vinh-hiển và quyền-năng đời đời vô-cùng! A-men.

7 Kìa, Ngài đến giữa những đám mây, mọi mắt sẽ trông thấy, cả đến những kẻ đã đâm Ngài cũng trông thấy; hết thảy các chi họ trong thế-gian sẽ than-khóc vì cớ Ngài. Quả thật vậy. A-men!

8 Chúa là Đức Chúa Trời, Đấng hiện có, đã có, và còn đến, là Đấng Toàn-năng, phán rằng: Ta là An-pha và Ô-mê-ga.[1]

Sự mặc-thị cho Giăng trong đảo Bát-mô

9 Tôi là Giăng, là anh em và bạn của các anh em về hoạn-nạn, về nước, về sự nhịn-nhục trong Đức Chúa Jêsus, tôi đã ở trong đảo gọi là Bát-mô, vì cớ lời Đức Chúa Trời và chứng của Đức Chúa Jêsus. 10 Nhằm ngày của Chúa, tôi được Đức Thánh-Linh cảm-hóa, nghe đằng sau có tiếng kêu vang, như tiếng loa, 11 rằng: Đều ngươi thấy, hãy chép vào một quyển sách mà gởi cho bảy Hội-Thánh tại Ê-phê-sô, Si-miệc-nơ, Bẹt-găm, Thi-a-ti-rơ, Sạt-đe, Phi-la-đen-phi và Lao-đi-xê.

12 Bấy giờ tôi xây lại đặng xem tiếng nói với tôi đó là gì; 13 vừa xây lại, thấy bảy chơn-đèn bằng vàng, và ở giữa những chơn-đèn có ai giống như con người, mặc áo dài, thắt đai vàng ngang trên ngực. 14 Đầu và tóc người trắng như lông chiên trắng, như tuyết; mắt như ngọn lửa; 15 chơn như đồng sáng đã luyện trong lò lửa, và tiếng như tiếng nước lớn. 16 Tay hữu người cầm bảy ngôi sao; miệng thò ra thanh gươm nhọn hai lưỡi, và mặt như mặt trời khi soi-sáng hết sức.

17 Vừa thấy người, tôi ngã xuống chơn người như chết; nhưng người đặt tay hữu lên trên tôi, mà rằng: Đừng sợ chi, ta là Đấng trước hết, và là Đấng sau-cùng, 18 là Đấng Sống, ta đã chết, kìa nay ta sống đời đời, cầm chìa-khóa của sự chết và Âm-phủ. 19 Vậy hãy chép lấy những sự ngươi đã thấy, những việc nay hiện có và những việc sau sẽ đến, 20 tức là sự mầu-nhiệm của bảy ngôi sao mà ngươi thấy trong tay hữu ta, và của bảy chơn-đèn vàng. Bảy ngôi sao là các thiên-sứ của bảy Hội-thánh, còn bảy chơn-đèn là bảy Hội-thánh vậy.

  1. An-pha và Ô-mê-ga là chữ đầu và chữ cuối trong những chữ cái của tiếng Gờ-réc, là thứ tiếng đã dùng chép sách Tân-Ước.