I Sử ký của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 22

Đa-vít sắm-sửa lo xây-cất đền-thờ

221 Đa-vít bèn nói: Ấy đây là đền của Giê-hô-va Đức Chúa Trời, đây là bàn-thờ về của-lễ thiêu của Y-sơ-ra-ên. 2 Đa-vít truyền lịnh nhóm các người ngoại-bang ở trong xứ Y-sơ-ra-ên; rồi người khiến thợ đục đá, đặng làm những đá đục, hầu cất cái đền của Đức Chúa Trời. 3 Đa-vít cũng dự-bị nhiều sắt, đặng làm đinh cánh cửa và mấu cửa, cùng nhiều đồng không thể cân được, 4 và gỗ bá-hương vô-số; vì dân Si-đôn và dân Ty-rơ chở rất nhiều gỗ bá-hương đến cho vua Đa-vít. 5 Đa-vít nói rằng: Sa-lô-môn, con trai ta, hãy còn thơ-ấu và non-nớt, mà cái đền sẽ cất cho Đức Giê-hô-va phải rất nguy-nga, có danh-tiếng rực-rỡ trong các nước; vì vậy, ta sẽ dự-bị đồ cần-dùng cho nó. Thế thì, Đa-vít dự-bị rất nhiều đồ trước khi người qua đời.

6 Bấy giờ, Đa-vít gọi Sa-lô-môn, con trai mình, truyền dặn người cất một cái đền cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 7 Đa-vít nói với Sa-lô-môn rằng: Hỡi con, ta có ý muốn xây-cất một cái đền cho danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời ta; 8 nhưng có lời của Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: ngươi đã đổ huyết ra nhiều, đánh những giặc lớn-lao; vậy vì ngươi đã đổ huyết ra nhiều trên đất tại trước mặt ta, nên ngươi sẽ chẳng cất đền cho danh ta. 9 Kìa, con trai mà ngươi sẽ sanh ra, nó sẽ là người thái-bình: ta sẽ ban bình-an cho nó; các thù-nghịch ở bốn phía nó sẽ chẳng khuấy-rối nó; vì tên nó sẽ là Sa-lô-môn; trong đời nó ta sẽ ban sự thái-bình an-tịnh cho Y-sơ-ra-ên. 10 Nó sẽ cất một cái đền cho danh ta; nó sẽ làm con trai ta, ta sẽ làm cha nó; và ta sẽ lập ngôi nước nó trên Y-sơ-ra-ên được bền-vững đời đời. 11 Bây giờ, hỡi con trai ta, nguyện Đức Giê-hô-va ở cùng con và làm cho con được hanh-thông; con sẽ cất cái đền cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời con, theo như lời Ngài đã phán về việc con. 12 Nguyện Đức Giê-hô-va ban cho con sự khôn-ngoan thông-sáng, khiến cho con cai-trị trên Y-sơ-ra-ên, để con gìn-giữ luật-pháp của Giê-hô-va Đức Chúa Trời con. 13 Nếu con cẩn-thận làm theo các luật-pháp và mạng-lịnh mà Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se truyền cho Y-sơ-ra-ên, thì con sẽ được hanh-thông.

Khá vững lòng bền-chí; chớ sợ-sệt, chớ kinh-hãi chi. 14 Nay ta đã chịu hoạn-nạn mà sắm-sửa cho đền của Đức Giê-hô-va mười vạn ta-lâng vàng, một trăm vạn ta-lâng bạc; còn đồng và sắt thì không thể cân được, vì nó nhiều quá; ta lại dự-bị gỗ và đá; và con cũng sẽ thêm vào đó.

15 Vả lại, con có nhiều nhơn-công, thợ đục đá, thợ hồ, thợ mộc, đủ người thạo về các thứ công-việc; 16 vàng, bạc, đồng, sắt, thì vô-số. Hãy chổi dậy làm, Đức Giê-hô-va sẽ ở cùng con.

17 Đa-vít cũng truyền dặn các quan-trưởng của Y-sơ-ra-ên giúp-đỡ Sa-lô-môn, con trai người, mà rằng: 18 Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi há chẳng ở cùng các ngươi sao? Ngài há chẳng ban cho các ngươi được bình-an bốn phía sao? Vì Ngài đã phó dân của xứ vào tay ta, và xứ đã suy-phục trước mặt Đức Giê-hô-va, và trước mặt dân-sự Ngài. 19 Vậy bây giờ, hãy hết lòng hết ý tìm-cầu Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi; hãy chổi dậy, xây-cất đền thánh cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời, để rước hòm giao-ước của Đức Giê-hô-va và các khí-dụng của đền thánh Đức Chúa Trời vào trong nhà toan cất cho danh của Đức Giê-hô-va.