II Ti-mô-thê/2
Sự lao-khổ và nguy-hiểm của chức-vụ
21 Vậy, hỡi con, hãy cậy ân-điển trong Đức Chúa Jêsus-Christ mà làm cho mình mạnh-mẽ. 2 Những đều con đã nghe nơi ta ở trước mặt nhiều người chứng, hãy giao-phó cho mấy người trung-thành, cũng có tài dạy-dỗ kẻ khác. 3 Hãy cùng ta chịu khổ như một người lính giỏi của Đức Chúa Jêsus-Christ. 4 Khi một người đi ra trận, thì chẳng còn lấy việc đời lụy mình, làm vậy đặng đẹp lòng kẻ chiêu-mộ mình. 5 Cũng một lẽ đó, người đấu sức trong diễn-trường chỉ đấu nhau theo lệ-luật thì mới được mão triều-thiên. 6 Người cày ruộng đã khó-nhọc thì phải trước nhứt được thâu hoa-lợi. 7 Hãy hiểu rõ đều ta nói cho con, và chính Chúa sẽ ban sự khôn-ngoan cho con trong mọi việc.
8 Hãy nhớ rằng Đức Chúa Jêsus-Christ, sanh ra bởi dòng vua Đa-vít, đã từ kẻ chết sống lại, theo như Tin-lành của ta, 9 vì Tin-lành đó mà ta chịu khổ, rất đỗi bị trói như người phạm tội; nhưng đạo của Đức Chúa Trời không hề bị trói đâu. 10 Vậy nên, ta vì cớ những người được chọn mà chịu hết mọi sự, hầu cho họ cũng được sự cứu trong Đức Chúa Jêsus-Christ, với sự vinh-hiển đời đời. 11 Lời nầy chắc-chắn lắm: Ví bằng chúng ta chết với Ngài, thì cũng sẽ sống với Ngài; 12 lại nếu chúng ta chịu thử-thách nổi, thì sẽ cùng Ngài đồng trị; nếu chúng ta chối Ngài, thì Ngài cũng sẽ chối chúng ta; 13 nếu chúng ta không thành-tín, song Ngài vẫn thành-tín, vì Ngài không thể tự chối mình được.
Sự cãi-lẫy về lời nói và tình-dục trai-trẻ
14 Nầy là đều con hãy nhắc lại và răn-bảo trước mặt Đức Chúa Trời rằng, phải tránh sự cãi-lẫy về lời nói, sự đó thật là vô-dụng, chỉ hại cho kẻ nghe mà thôi. 15 Hãy chuyên tâm cho được đẹp lòng Đức Chúa Trời như người làm công không chỗ trách được, lấy lòng ngay-thẳng giảng-dạy lời của lẽ thật. 16 Nhưng phải bỏ những lời hư-không phàm-tục; vì những kẻ giữ đều đó càng sai-lạc luôn trong đường không tin-kính, 17 và lời nói của họ như chùm-bao ăn lan. Hy-mê-nê và Phi-lết thật như thế, 18 họ xây-bỏ lẽ thật; nói rằng sự sống lại đã đến rồi, mà phá-đổ đức-tin của một vài người cách như vậy, 19 Tuy vậy, nền vững-bền của Đức Chúa Trời đã đặt vẫn còn nguyên, có mấy lời như ấn đóng rằng: Chúa biết kẻ thuộc về Ngài;[1] lại rằng: Phàm người kêu-cầu danh Chúa thì phải tránh khỏi sự gian-ác.[2] 20 Trong một nhà lớn, không những có bình vàng bình bạc mà thôi, cũng có cái bằng gỗ bằng đất nữa, thứ thì dùng việc sang, thứ thì dùng việc hèn. 21 Vậy, ai giữ mình cho khỏi những đều ô-uế đó, thì sẽ như cái bình quí-trọng, làm của thánh, có ích cho chủ mình và sẵn-sàng cho mọi việc lành.
22 Cũng hãy tránh khỏi tình-dục trai-trẻ, mà tìm những đều công-bình, đức-tin, yêu-thương, hòa-thuận với kẻ lấy lòng tinh-sạch kêu-cầu Chúa. 23 Hãy cự những lời biện-luận điên-dại và trái lẽ, vì biết rằng chỉ sanh ra đều tranh-cạnh mà thôi. 24 Vả, tôi-tớ của Chúa không nên ưa sự tranh-cạnh; nhưng phải ở tử-tế với mọi người, có tài dạy-dỗ, nhịn-nhục, 25 dùng cách mềm-mại mà sửa-dạy những kẻ chống-trả, mong rằng Đức Chúa Trời ban cho họ sự ăn-năn để nhìn biết lẽ thật, 26 và họ tỉnh-ngộ mà gỡ mình khỏi lưới ma-quỉ, vì đã bị ma-quỉ bắt lấy đặng làm theo ý nó.