II Sử ký của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 21

Giô-ram cai-trị. — Sự bất-nhân của người. — Người bị hình-phạt.

211 Giô-sa-phát an-giấc cùng tổ-phụ mình, được chôn trong thành Đa-vít với tổ-phụ người; Giô-ram con trai người, cai-trị thế cho người. 2 Người có các em ruột, tức là những con trai Giô-sa-phát: A-xa-ria, Giê-hi-ên, Xa-cha-ri, A-xa-ria-u, Mi-ca-ên, và Sê-pha-ti-a; các người nầy đều là con trai của Giô-sa-phát, vua Y-sơ-ra-ên[1]. 3 Vua cha có ban cho chúng nhiều của-cải bằng bạc và vàng, những bửu-vật với các thành vững-bền trong xứ Giu-đa, nhưng người ban ngôi nước cho Giô-ram, bởi vì người là con trưởng. 4 Khi Giô-ram lên ngôi nước cha mình, làm cho mình mạnh-mẽ, bèn lấy gươm giết các em mình và mấy người quan-trưởng của Y-sơ-ra-ên.

5 Giô-ram được ba mươi hai tuổi, khi lên ngôi làm vua, và người cai-trị tám năm tại Giê-ru-sa-lem. 6 Người đi trong con đường của các vua Y-sơ-ra-ên, theo đều nhà A-háp đã làm; vì người có cưới con gái A-háp làm vợ; người làm đều ác trước mặt Đức Giê-hô-va. 7 Nhưng, vì Đức Giê-hô-va đã lập giao-ước với Đa-vít, bởi Ngài đã hứa rằng sẽ ban một ngọn đèn cho người và cho con-cháu người đến đời đời, nên Ngài không muốn diệt nhà Đa-vít.

8 Trong đời Giô-ram, Ê-đôm phản-nghịch cùng Giu-đa, và lập một vua cho mình. 9 Giô-ram với các quan-tướng và các xe của mình, ban đêm chổi dậy, kéo ra đánh Ê-đôm đã vây-phủ mình và các quan cai xe. 10 Song Ê-đôm dấy nghịch, không phục dưới tay Giu-đa cho đến ngày nay. Cũng trong một lúc ấy, Líp-na phản nghịch, không phục dưới tay Giô-ram nữa, bởi vì người đã lìa-bỏ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ-phụ người.

11 Người cũng lập những nơi cao trong các núi Giu-đa, xui cho dân-cư thành Giê-ru-sa-lem thông dâm, và khiến cho dân Giu-đa lầm-lạc. 12 Đấng tiên-tri Ê-li gởi thơ cho Giô-ram, mà nói rằng: Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Đa-vít, tổ-phụ ông, đã phán như vầy: bởi ngươi không đi theo đường-lối của Giô-sa-phát, cha ngươi, lại cũng chẳng đi theo con đường của A-sa, vua Giu-đa, 13 nhưng đã đi theo đường-lối của các vua Y-sơ-ra-ên, xui cho người Giu-đa và dân-cư thành Giê-ru-sa-lem thông dâm y như nhà A-háp đã làm vậy, và cũng đã giết các em ngươi về nhà cha của ngươi, là những người tốt hơn ngươi, — 14 nầy Đức Giê-hô-va sẽ giáng họa lớn trên dân-sự ngươi, trên con-cái ngươi, trên các vợ ngươi, cùng trên các tài-vật của ngươi; 15 còn chính mình ngươi sẽ bị bịnh trong gan ruột càng ngày càng nặng cho đến đỗi gan ruột tan rớt ra.

16 Vả lại, Đức Giê-hô-va khêu lòng dân Phi-li-tin và dân A-rạp ở gần bên dân Ê-thi-ô-bi, nghịch với Giô-ram; 17 chúng kéo lên hãm đánh Giu-đa, lấn vào trong cả xứ, đoạt lấy các tài-vật thấy trong cung-điện vua, và bắt các vương-tử cùng hậu-phi của người đi làm phu-tù, đến nỗi trừ ra Giô-a-cha[2] con trai út người, thì chẳng còn sót lại cho người một con trai nào hết.

18 Sau các việc ấy, Đức Giê-hô-va hành-hại người, khiến cho bị bịnh bất-trị trong ruột. 19 Ngày qua tháng lụn, xảy cuối năm thứ nhì, thì ruột gan Giô-ram vì bịnh tan rớt ra, và người chết cách đau-đớn dữ-tợn; dân-sự không xông thuốc thơm cho người như đã xông cho tổ-phụ người. 20 Khi người lên ngôi, thì tuổi được ba mươi hai, và người cai-trị tám năm tại Giê-ru-sa-lem; người qua đời chẳng ai tiếc người; người ta chôn người trong thành Đa-vít, song chẳng phải tại mồ các vua.

  1. Giô-sa-phát đây, là vua Giu-đa, đã nói từ trước.
  2. Giô-a-cha nầy trong đoạn sau đây gọi là A-cha-xia.