II Sử ký của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 10

Truyện các vua nước Giu-đa
(Từ đoạn 10 đến đoạn 36)

Phe-đảng mười chi-phái

101 Rô-bô-am đi đến Si-chem, vì cả Y-sơ-ra-ên đều đã tới Si-chem đặng tôn người làm vua. 2 Khi Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, hay đều đó, thì còn ở Ê-díp-tô, là nơi người đã trốn, để thoát khỏi mặt Sa-lô-môn; người bèn từ Ê-díp-tô trở về. 3 Người ta sai kẻ đi gọi người về; đoạn Giê-rô-bô-am và cả Y-sơ-ra-ên đều đến tâu với Rô-bô-am rằng: 4 Thân-phụ vua đã gán ách nặng cho chúng tôi, vậy bây giờ, hãy giảm nhẹ sự phục-dịch khó-nhọc nầy và cái ách nặng-nề mà thân-phụ vua đã gán trên chúng tôi, thì chúng tôi sẽ phục-sự vua. 5 Người đáp với chúng rằng: Khỏi ba ngày, các ngươi hãy trở lại cùng ta. Dân-sự bèn lui về. 6 Vua Rô-bô-am bàn-nghị cùng các trưởng-lão đã chầu trước mặt Sa-lô-môn, cha người, trong lúc Sa-lô-môn còn sống, mà rằng: Các ngươi bàn-luận cho ta phải trả lời với dân-sự nầy làm sao? 7 Các trưởng-lão thưa lại với vua rằng: Nếu vua đãi dân-sự nầy tử-tế, ăn-ở vui lòng cùng chúng nó, và lấy lời hiền-lành nói với chúng nó, ắt chúng nó sẽ làm tôi-tớ vua mãi mãi. 8 Song Rô-bô-am chẳng theo mưu của các trưởng-lão đã bàn cho mình, bèn hội-nghị với các người trai-trẻ đã đồng sanh-trưởng với mình, và chầu trước mặt mình, 9 mà rằng: Dân-sự nầy đã tâu với ta rằng: Hãy giảm nhẹ cái ách mà thân-phụ vua đã gán cho chúng tôi; vậy các ngươi bàn-luận cho ta phải đáp với chúng nó làm sao? 10 Các gã trai-trẻ đồng lớn lên với người thưa rằng: Dân-sự đã thưa với vua rằng: Thân-phụ vua khiến cho ách chúng tôi nặng-nề; vua hãy làm cho nó ra nhẹ; vua phải đáp lại cùng chúng như vầy: Ngón tay út ta lớn hơn lưng của cha ta. 11 Vậy bây giờ, cha ta đã gán một cái ách nặng trên các ngươi, ắt ta sẽ làm cho ách các ngươi thêm nặng hơn; cha ta đã sửa-phạt các ngươi bằng roi, còn ta sẽ sửa-phạt các ngươi bằng roi bò-cạp. 12 Ngày thứ ba, Giê-rô-bô-am và cả dân-sự đều đến cùng Rô-bô-am y như vua đã biểu rằng: Hãy trở lại cùng ta trong ngày thứ ba. 13 Vua Rô-bô-am đáp với dân-sự cách xẳng-xớm, bỏ mưu của các trưởng-lão đã bàn, 14 theo lời bàn của những kẻ trai-trẻ, và đáp cùng chúng rằng: Cha ta khiến cho ách các ngươi nặng-nề; ta sẽ làm cho ách các ngươi thêm nặng hơn; cha ta sửa-phạt các ngươi bằng roi, ta sẽ sửa-phạt các ngươi bằng roi bò-cạp. 15 Như vậy, vua không nghe lời dân-sự, vì ấy là bởi Đức Chúa Trời dẫn đến, hầu cho Đức Giê-hô-va làm ứng-nghiệm lời của Ngài đã nhờ A-hi-gia, người Si-lô, mà phán cùng Giê-rô-bô-am, con trai của Nê-bát. 16 Khi cả Y-sơ-ra-ên thấy vua không nghe lời họ, bèn đáp cùng người, mà rằng: Chúng ta có phần gì với Đa-vít? Chúng ta chẳng có cơ-nghiệp gì với con trai Y-sai. Hỡi Y-sơ-ra-ên! mỗi người hãy trở về trại mình đi. Ớ Đa-vít! từ rày khá coi chừng nhà của ngươi. Cả Y-sơ-ra-ên bèn trở về trại mình. 17 Nhưng còn dân Y-sơ-ra-ên ở tại các thành Giu-đa thì Rô-bô-am cai-trị trên chúng. 18 Bấy giờ, vua Rô-bô-am sai Ha-đô-ram, là người cai-quản việc công-thuế, đến cùng dân Y-sơ-ra-ên; song dân Y-sơ-ra-ên ném đá người, thì người chết. Vua Rô-bô-am lật-đật lên xe trốn về Giê-ru-sa-lem. 19 Ấy vậy, Y-sơ-ra-ên phản-nghịch cùng nhà Đa-vít cho đến ngày nay.