Hê-bơ-rơ/8
Đức Chúa Jêsus là thầy tế-lễ thượng-phẩm chúng ta
81 Đại-ý đều chúng ta mới nói đó, là chúng ta có một thầy tế-lễ thượng-phẩm, ngồi bên hữu ngai của Đấng tôn-nghiêm trong các từng trời, 2 làm chức-việc nơi thánh và đền-tạm thật, bởi Chúa dựng lên, không phải bởi một người nào.
3 Phàm thầy tế-lễ thượng-phẩm đã được lập lên là để dâng lễ-vật và hi-sinh; vậy thì Đấng nầy cũng cần phải dâng vật gì. 4 Nếu Ngài còn ở thế-gian, thì Ngài chẳng phải là thầy tế-lễ, vì ở thế-gian có những thầy tế-lễ dâng lễ-vật theo luật-pháp dạy, 5 và giữ sự thờ-phượng, sự thờ-phượng đó chẳng qua là hình và bóng của những sự trên trời mà thôi, cũng như khi Môi-se gần dựng đền-tạm, thì Đức Chúa Trời phán bảo rằng: Hãy cẩn-thận, làm mọi việc theo như kiểu-mẫu đã chỉ cho ngươi tại trên núi.[1]
6 Nhưng thầy tế-lễ thượng-phẩm chúng ta đã được một chức-vụ rất tôn-trọng hơn, vì Ngài là Đấng trung-bảo của giao-ước tốt hơn, mà giao-ước ấy lập lên trên lời hứa tốt hơn. 7 Vì nếu ước thứ nhứt không thiếu gì, thì chẳng có chỗ nào lập ước thứ hai. 8 Vả, trong những lời nầy thật có ý trách, là lời Đức Chúa Trời phán cùng dân Giu-đa rằng:
Chúa phán: kìa, nhựt-kỳ đến,
Khi đó ta sẽ cùng nhà Y-sơ-ra-ên và nhà Giu-đa lập một ước mới,
9 Không phải như ước ta đã lập với tổ-tiên chúng nó,
Trong ngày ta cầm tay họ dẫn ra khỏi xứ Ê-díp-tô.
Vì họ không bền giữ lời ước ta,
Nên ta không đoái xem họ, ấy là lời Chúa phán.
10 Chúa lại phán: Nầy là lời ước mà ta sẽ lập với nhà Y-sơ-ra-ên
Sau những ngày đó:
Ta sẽ để luật-pháp ta trong trí họ
Và ghi-tạc vào lòng;
Ta sẽ làm Đức Chúa Trời họ,
Họ sẽ làm dân ta.
11 Trong vòng họ sẽ chẳng có ai dạy-bảo công-dân mình
Và anh em mình, rằng: Hãy nhìn biết Chúa;
Vì hết thảy trong vòng họ,
Từ kẻ rất nhỏ cho đến kẻ rất lớn đều sẽ biết ta,
12 Nhơn ta sẽ tha sự gian-ác của họ,
Và không nhớ đến tội-lỗi họ nữa.[2]
13 Gọi ước đó là mới, thì đã xưng ước trước là cũ; vả, đều chi đã cũ đã già, thì gần tiêu mất đi.