Giô-suê của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 17

Phần của Ma-na-se. Giô-suê chia cho con-cháu Giô-sép địa-phận sẽ đánh lấy

171 Người ta cũng bắt thăm cho chi-phái Ma-na-se, vì người là con đầu lòng của Giô-sép. Con Ma-ki, con đầu lòng của Ma-na-se, và cha của Ga-la-át, bởi người là chiến-sĩ, nên có được xứ Ga-la-át và Ba-san. 2 Người ta bắt thăm cho các con khác của Ma-na-se, tùy theo những họ-hàng của chúng: về con-cháu A-bi-ê-se, về con-cháu Hê-léc, về con-cháu Át-ri-ên, về con-cháu Si-chem, về con-cháu Hê-phe, về con-cháu Sê-mi-đa. Đó là các con trai của Ma-na-se, cháu Giô-sép, tùy theo những họ-hàng của chúng. 3 Vả, Xê-lô-phát, con trai của Hê-phe, cháu của Ga-la-át, chắt của Ma-ki, chít của Ma-na-se, không có con trai, chỉ có con gái, tên là Mách-la, Nô-a, Hốt-la, Minh-ca, và Thiệt-sa. 4 Các con gái nầy đến trước mặt thầy tế-lễ Ê-lê-a-sa, trước mặt Giô-suê, con trai Nun, và trước mặt các quan-trưởng, mà nói rằng: Đức Giê-hô-va đã phán cùng Môi-se ban cho chúng tôi một phần sản-nghiệp trong anh em chúng tôi. Giô-suê vâng mạng của Đức Giê-hô-va, bèn ban cho một phần sản-nghiệp trong anh em của cha các con gái đó. 5 Vậy, mười phần bắt thăm trúng cho Ma-na-se, trừ ra xứ Ga-la-át và Ba-san ở bên kia sông Giô-đanh; 6 vì các con gái Ma-na-se có một phần sản-nghiệp tại giữa các con trai người, còn xứ Ga-la-át thuộc về các con trai khác của Ma-na-se.

7 Giới-hạn của Ma-na-se từ A-se đến Mít-mê-thát đối ngang Si-chem, rồi chạy đến Gia-min về lối dân Ên-Tháp-bu-ách. 8 Xứ Tháp-bu-ách thuộc về Ma-na-se; nhưng thành Tháp-bu-ách gần bờ-cõi Ma-na-se, thì thuộc về người Ép-ra-im. 9 Từ đó giới-hạn chạy xuống phía nam khe Ca-na; các thành đó ở giữa các thành Ma-na-se, đều thuộc về Ép-ra-im. Giới-hạn Ma-na-se ở về phía bắc của khe, và giáp biển. 10 Phần ở hướng nam thuộc về Ép-ra-im, phần ở hướng bắc thuộc về Ma-na-se, còn biển dùng làm giới-hạn; hai phần nầy giáp A-se về phía bắc, và Y-sa-ca về phía đông. 11 Trong địa-phận Y-sa-ca và A-se Ma-na-se cũng được Bết-Sê-an và các thành địa-hạt, Gíp-lê-am và các thành địa-hạt, dân-cư của Đô-rơ và các thành địa-hạt, dân-cư của Ên-Đô-rơ và các thành địa-hạt, dân-cư của Tha-na-ác và các thành địa-hạt, dân-cư của Mê-Ghi-đô, các thành địa-hạt nó, và ba cái đồng cao. 12 Con-cháu Ma-na-se chẳng đuổi được dân các thành ấy, vì dân Ca-na-an định ý ở trong xứ đó. 13 Nhưng khi dân Y-sơ-ra-ên đã được cường-thạnh, bèn bắt dân Ca-na-an phải phục-dịch; song chẳng đuổi chúng nó được hết.

14 Vả, con-cháu của Giô-sép nói cùng Giô-suê rằng: Chúng tôi đã thành một dân đông, vì Đức Giê-hô-va đã ban phước cho chúng tôi đến ngày nay; vậy tại làm sao ông ban cho chúng tôi chỉ một phần đất làm sản-nghiệp? 15 Giô-suê đáp: Nếu các ngươi đông như vậy, và núi Ép-ra-im rất hẹp cho các ngươi, thì hãy lên khai-phá rừng, đặng làm một chỗ ở cho mình trong xứ dân Phê-rê-sít và dân Rê-pha-im. 16 Nhưng con-cháu Giô-sép đáp rằng: Núi không đủ chỗ cho chúng tôi; còn miền đồng bằng, hết thảy dân Ca-na-an ở đó, dân Bết-Sê-an, và người ở các thành địa-hạt nó, luôn những người ở trong trũng Gít-rê-ên, đều có thiết-xa. 17 Giô-suê bèn nói cùng nhà Giô-sép, tức là Ép-ra-im và Ma-na-se, mà rằng: Ngươi là một dân đông, có sức lớn, sẽ chẳng lãnh chỉ một phần đất thôi; 18 nhưng núi sẽ thuộc về ngươi; dầu là một cái rừng, ngươi sẽ khai-phá nó, và các bờ-cõi nó sẽ thuộc về ngươi; vì ngươi sẽ đuổi dân Ca-na-an, mặc dầu chúng nó có thiết-xa và là cường-thạnh.