Gióp của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 34

Ê-li-hu cao-rao sự chánh-trực và công-bình của Đức Chúa Trời

341 Ê-li-hu lại cất tiếng mà nói rằng:

2 Hỡi các người khôn-ngoan, hãy nghe những lời nói tôi;
Ớ kẻ thông-sáng, hãy lắng tai nghe tôi;
3 Vì lỗ tai thử những lời nói,
Như ổ-gà nếm lấy đồ ăn.
4 Chúng ta hãy chọn cho mình đều phải,
Chung nhau nhìn-biết việc tốt-lành.
5 Vì Gióp có nói rằng: « Tôi vốn là công-bình,
Nhưng Đức Chúa Trời đã cất sự lý-đoán tôi.
6 Tuy tôi ngay-thẳng, người ta cho tôi là kẻ nói dối;
Dẫu tôi không phạm tội, thương-tích tôi không chữa lành được. »
7 Ai là người giống như Gióp?
Người uống lời nhạo-báng như thể nước;
8 Người kết-bạn với kẻ làm hung-nghiệt,
Và đồng đi với người gian-ác?
9 Vì người có nói rằng: « Chẳng ích-lợi chi cho loài người
Tìm-kiếm đều vui-thích mình nơi Đức Chúa Trời. »

10 Vì vậy, hỡi người thông-sáng, hãy nghe tôi:
Đức Chúa Trời chẳng hề hành ác,
Đấng Toàn-năng không bao giờ làm hung-nghiệt.
11 Ngài báo-ứng loài người tùy công-việc mình làm,
Khiến mỗi người tìm được lại chiếu theo tánh-hạnh mình.
12 Quả thật Đức Chúa Trời không làm ác,

Đấng Toàn-năng chẳng trái phép công-bình.
13 Ai giao cho Ngài trách-nhậm coi-sóc trái đất?
Ai đặt Ngài cai-trị toàn thế-gian?
14 Nếu Ngài chỉ lo tưởng đến chính mình Ngài,
Thâu lại về mình thần-linh và hơi-thở của Ngài,
15 Thì các loài xác-thịt chắc chết chung nhau hết,
Và loài người trở vào bụi đất.

16 Nếu ông có sự thông-sáng, hãy nghe đều nầy;
Khá lắng tai nghe tiếng lời nói của tôi.
17 Chớ thì người nào ghét sự công-bình sẽ được cai-trị sao?
Ông há dám lên án cho Đấng công-bình cao-cả ư?
18 Há có nên nói với vua rằng: « Đồ xấu-xa nà? »
Hay là nói với người tước-vị rằng: « Kẻ ác-nghiệp mầy? »
19 Phương-chi Đấng chẳng tư-vị những vương-tử,
Chẳng xem kẻ giàu trọng hơn kẻ nghèo;
Bởi chúng hết thảy là công-việc của tay Ngài.
20 Trong giây phút, giữa ban đêm, chúng đều chết;
Bá-tánh xiêu-tó và qua mất đi,
Các kẻ cường-quyền bị cất đi, không phải bởi tay loài người.
21 Vì mắt Đức Chúa Trời xem-xét đường-lối loài người,
Ngài nom các bước họ.
22 Chẳng có tối-tăm mù-mịt nào
Cho kẻ làm ác ẩn-núp mình được.
23 Khi Đức Chúa Trời phán-xét loài người,
Thì chẳng cần khiến họ đến trước mặt Ngài hai lần đặng tra-xét.
24 Ngài phá-hủy kẻ cường-quyền không cần tra-soát,
Rồi lập kẻ khác thế vào cho;
25 Bởi vì Chúa biết các công-việc chúng,
Đánh đổ chúng ban đêm, và chúng bị diệt đi.
26 Chúa hành-hại họ như người ác,
Có mắt kẻ khác xem thấy;
27 Bởi vì chúng có xây bỏ theo Chúa,
Không kể đến các đường-lối Ngài.
28 Chúng làm cho tiếng kẻ nghèo thấu đến Chúa,
Và Chúa nghe tiếng kêu-la của kẻ bị gian-truân.
29 Khi Ngài ban cho bình-an, ai sẽ làm cho rối-loạn?
Khi Ngài ẩn mắt mình, ai có thể thấy Ngài?
Ngài làm như vậy hoặc cho dân-tộc nào, hoặc cho người nào,
30 Hầu ngăn-trở kẻ gian-ác cai-trị,
Và không ai gài bẫy cho dân-sự.
31 Vì có người nào bao giờ nói với Đức Chúa Trời rằng:
« Tôi đã mang chịu sửa-phạt tôi, tôi sẽ không làm ác nữa;
32 Đều chi tôi chẳng thấy, xin Chúa chỉ-dạy cho tôi;
Nếu tôi có làm ác, tôi sẽ chẳng làm lại nữa?
33 Đức Chúa Trời há cứ theo ý-tưởng ông mà báo-ứng ông sao?
Vì ông có bỏ sự báo-ứng của Chúa, nên ông phải chọn-lựa lấy, chớ chẳng phải tôi;
Vậy nên đều ông biết, hãy nói đi.
34 Những người thông-sáng, và mỗi người khôn-ngoan đương nghe tôi,
Sẽ nói với tôi rằng:
35 « Gióp nói cách không hiểu-biết,
Và lời của người thiếu sự thông-sáng. »
36 Tôi nguyện cho Gióp bị thử-thách đến cùng,
Bởi vì người có đáp lời như kẻ ác;
37 Người có thêm sự phản-nghịch vào tội-lỗi mình,
Vỗ tay mình tại giữa chúng tôi,
Và càng thêm lời nói nghịch Đức Chúa Trời.