Dục Thúy sơn (Trương Hán Siêu)

Dục Thúy sơn - 浴翠山
của Trương Hán Siêu

Bài thơ này tác giả làm quãng cuối đời, được khắc trên núi Dục Thúy

Nguyên văn chữ Hán Phiên âm Hán Việt Dịch nghĩa

山色尚依依,
遊人胡不歸。
中流光塔影,
上界塏岩扉。
浮世如今別,
閒名悟昨非。
五湖天地闊,
好訪舊漁磯。

Sơn sắc thượng y y,
Du nhân hồ bất quy ?
Trung lưu quang tháp ảnh,
Thượng giới khải nham phi.
Phù thế như kim biệt,
Nhàn danh ngộ tạc phi[1].
Ngũ hồ thiên địa khoát,
Hảo phóng cựu ngư ky.

Sắc núi vẫn (xanh) mượt mà
Người đi chơi sao không về
Giữa dòng sáng ngời bóng tháp
Thượng giới mở cánh cửa hang
Có cách biệt với cuộc đời trôi nổi như ngày nay
Mới biết rõ cái danh hờ trước kia là không đúng
Trời đất ở Ngũ hồ rộng thênh thang
Hãy tìm lại tảng đá ngồi câu khi trước.

   




Chú thích

  1. Thuở còn trẻ Trương Hán Siêu bài Phật. Vua không trách, lại bổ ông làm quản tự cho một ngôi chùa lớn. Sau Trương Hán Siêu mới hiểu, và nhận ra sai lầm của mình