Chiếc bách lỡ vời
của Bảy Khánh (vợ Học Lạc)

Học Lạc mất, thương chồng và tủi cho thân phận mình, bà Bảy Khánh làm bài ra này thơ này.

Đùng đùng sóng gió khéo nương hơi,
Chiếc bách [1] lênh đênh mới lỡ vời,
Lố xố[2] hoa theo khoan[3] lại thúc[4],
Lạo xạo [5] gấm[6] về nhặt rồi lơi.
Mảnh buồm lững thững trôi trên nước,
Bánh nguyệt[7] chơi vơi đứng giữa trời.
Chèo hạ so le ngơi mái nhịp
Thuyền tình thong thả, bể buông khơi.

   




Chú thích

  1. Chiếc bách: Do chữ bách châu có nghĩa là mảnh thuyền, ý nói thân phận lênh đênh.
  2. Lố xố: lao xao, rộn ràng.
  3. Khoan: không vội vã.
  4. Thúc: giục làm gấp rút.
  5. Lạo xạo: từ mô phỏng tiếng cát sỏi hay tiếng của vật tương tự cọ xát vào nhau hoặc bị nghiến.
  6. Gấm: chưa hiểu nghĩa.
  7. Bánh nguyệt: bánh có hình dạng như mặt trăng.