Các Quan Xét của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 9

A-bi-mê-léc giết anh em mình và lên ngôi vua tại Si-chem.— Sự chết của người

91 A-bi-mê-léc, con trai Giê-ru-ba-anh, sang qua Si-chem, đến cùng các cậu và cả nhà ông ngoại mình, mà nói rằng: 2 Xin các ông hãy hỏi hết thảy người Si-chem, mà nói rằng: Hoặc tất cả bảy mươi người con trai Giê-ru-ba-anh cai-trị trên các ngươi, hoặc chỉ một người làm vua của các ngươi, đều nào là tốt hơn? Cũng hãy nhớ rằng ta đồng cốt-nhục với các ngươi. 3 Các cậu người nói giùm người, đem các lời nầy thuật lại cho hết thảy dân Si-chem nghe, và lòng chúng nghiêng về A-bi-mê-léc, vì chúng nói rằng: Người là anh em ta. 4 Chúng bèn ban cho người bảy mươi miếng bạc của miếu Ba-anh-Bê-rít; A-bi-mê-léc lấy bạc đó mướn những kẻ bại-hoại hoang-đàng đi theo mình. 5 Đoạn, người đi đến nhà cha mình tại Óp-ra, và trên một hòn đá, giết các anh em mình, tức những con trai của Giê-ru-ba-anh, số là bảy mươi người. Chỉ một mình Giô-tham, con út của Giê-ru-ba-anh, còn sống, bởi vì chàng đã ẩn mình.

6 Bấy giờ, hết thảy người Si-chem nhóm-hiệp với cả họ Mi-lô, đi đến cây dẻ-bộp bia-đá ở tại Si-chem, mà tôn A-bi-mê-léc làm vua.

7 Giô-tham hay đặng đều đó, bèn đi lên đứng trên chót núi Ga-ri-xim, cất tiếng la rằng: Hỡi người Si-chem, hãy nghe ta, và nguyện Đức Chúa Trời nghe các ngươi! 8 Các cây-cối đều đi đặng xức dầu cho một vua cai-trị chúng nó. Chúng nó nói cùng cây ô-li-ve rằng: Hãy cai-trị chúng tôi. 9 Cây ô-li-ve đáp: Ta há sẽ bỏ dầu ta mà Đức Chúa Trời và loài người đều tôn-vinh, đặng đi xao-động trên các cây-cối ư? 10 Các cây-cối lại nói cùng cây vả rằng: Hãy đến cai-trị chúng tôi. 11 Nhưng cây vả đáp rằng: Ta há sẽ bỏ sự ngọt-ngon và trái tươi-tốt ta đặng đi xao-động trên các cây-cối ư? 12 Đoạn, các cây-cối nói cùng cây nho rằng: Hãy đến cai-trị chúng tôi. 13 Nhưng cây nho đáp: Ta há sẽ bỏ rượu ngon ta, là thứ làm cho vui Đức Chúa Trời và người ta, đặng đi xao-động trên các cây-cối ư? 14 Bấy giờ, hết thảy cây-cối nói cùng gai-gốc rằng: Hãy đến cai-trị chúng tôi. 15 Gai-gốc đáp cùng các cây-cối rằng: Nếu bởi lòng chơn-thật mà các ngươi muốn xức dầu ta làm vua các ngươi, thì hãy đến núp dưới bóng ta; bằng không, nguyện lửa ra từ gai và thiêu-nuốt cây bá-hương Li-ban đi!— 16 Bây giờ, có phải các ngươi cư-xử chơn-thật và công-bình mà tôn A-bi-mê-léc làm vua chăng? Các ngươi có hậu-đãi Giê-ru-ba-anh và nhà người chăng? Có báo-đáp đều người đã làm cho các ngươi chăng? 17 Vì cha ta có tranh-chiến cho các ngươi, liều mình mà giải-cứu các ngươi khỏi tay dân Ma-đi-an. 18 Nhưng ngày nay các ngươi lại dấy lên cùng nhà cha ta, đã giết trên một hòn đá các con trai người, số là bảy mươi người, và lấy A-bi-mê-léc, con trai của con đòi người, mà tôn lên làm vua của dân Si-chem, vì hắn là anh em các ngươi. 19 Vậy, ví bằng ngày nay các ngươi có lấy sự chơn-thật và chánh-trực mà đãi Giê-ru-ba-anh và nhà người, thì A-bi-mê-léc khá vui-mừng nơi các ngươi, và các ngươi hãy vui-mừng nơi hắn! 20 Bằng chẳng, nguyện lửa ra từ A-bi-mê-léc thiêu-nuốt những người Si-chem cùng họ Mi-lô; và nguyện lửa ra từ những người Si-chem cùng họ Mi-lô mà thiêu-nuốt A-bi-mê-léc!

21 Đoạn, Giô-tham trốn, đi ẩn-náu tại Bê-re, và ở đó, vì sợ A-bi-mê-léc, anh mình.

22 A-bi-mê-léc cai-trị Y-sơ-ra-ên trong ba năm. 23 Đoạn, Đức Chúa Trời sai đến một ác-thần sanh sự bất-bình giữa A-bi-mê-léc và người Si-chem; người Si-chem bèn phản-nghịch A-bi-mê-léc, 24 để báo thù tội sát-nhơn đã phạm cùng bảy mươi con trai Giê-ru-ba-anh, và khiến huyết họ đổ lại trên A-bi-mê-léc, là anh đã giết họ, cùng đổ trên người Si-chem đã giúp hắn giết anh em mình. 25 Người Si-chem sai mấy kẻ đi rình-rập người trên chót núi; chúng nó cướp-giựt những kẻ đi qua đường gần bên chúng nó. A-bi-mê-léc hay được đều đó.

26 Bấy giờ, Ga-anh, con trai Ê-bết, cùng anh em mình đến vào trong Si-chem; người Si-chem đều để lòng tin-cậy nơi người. 27 Rồi chúng ra ngoài đồng, hái những vườn nho của mình, đạp trái nho, và dự tiệc-yến. Đoạn, họ vào trong đền-thờ của thần chúng, ăn và uống, rồi rủa-sả A-bi-mê-léc. 28 Ga-anh, con trai Ê-bết, bèn nói rằng: A-bi-mê-léc là ai, Si-chem là chi mà chúng ta phục-sự A-bi-mê-léc? Hắn há chẳng phải con trai Giê-ru-ba-anh sao? Còn Xê-bun, há chẳng phải là kẻ phụ-tá hắn ư? Các ngươi khá phục-sự những người Hê-mô, là cha của Si-chem; còn chúng ta sao lại phục-sự hắn? 29 Ồ! nếu ta có dân-sự nầy dưới tay ta, ta sẽ đuổi A-bi-mê-léc đi! Đoạn, người nói cùng A-bi-mê-léc rằng: Hãy gia-tăng quân lính ngươi mà ra trận!

30 Xê-bun, quan cai thành, nghe được các lời của Ga-anh, con trai Ê-bết, nói, thì cơn giận người phừng lên, 31 mật sai sứ đến A-bi-mê-léc, mà nói rằng: Nầy Ga-anh, con trai Ê-bết, và anh em nó đã đến Si-chem, xui-giục thành dấy nghịch cùng ông. 32 Vậy, đêm nay ông và các người theo ông phải chổi dậy, đi phục-binh ngoài đồng. 33 Đến sáng mai khi mặt trời vừa mọc, ông phải dậy sớm, xông-hãm thành. Khi Ga-anh và quân theo nó ra đánh ông, thì ông hãy tùy cơ mà làm. 34 Vậy, A-bi-mê-léc và cả đạo binh theo người đều chổi dậy ban đêm, chia ra làm bốn đội, và mai-phục gần Si-chem.

35 Ga-anh, con trai Ê-bết, kéo ra và đứng tại cửa thành; A-bi-mê-léc và cả đạo binh theo người bèn đi ra khỏi nơi phục. 36 Ga-anh thấy đạo binh ấy, nói cùng Xê-bun rằng: Ta thấy một đạo binh từ trên chót núi xuống. Xê-bun đáp: Ngươi thấy bóng núi mà tưởng là người ta đó chớ! 37 Nhưng Ga-anh lại tiếp rằng: Quả thật một cơ binh ở trên núi xuống, và một đội do đường cây dẻ-bộp thuật-sĩ mà đến. 38 Xê-bun bèn la lên rằng: Chính ngươi đã nói: A-bi-mê-léc là ai mà ta phục-sự hắn! Vậy, những lời khoe-khoang của ngươi đó đã ra sao? Đó há chẳng phải đạo binh mà ngươi khinh-dể ư? Bây giờ, khá đi ra giao-chiến cùng chúng nó!

39 Ga-anh bèn đứng đầu các người Si-chem, đi ra giao-chiến cùng A-bi-mê-léc. 40 Ga-anh bị A-bi-mê-léc đuổi theo, chạy trốn trước mặt người, và nhiều người bị thương ngã chết dọc đường, cho đến cửa thành. 41 A-bi-mê-léc đi ở tại A-ru-ma. Còn Xê-bun đuổi Ga-anh và anh em người đi, không cho ở tại Si-chem nữa.

42 Qua ngày sau, dân-sự đi ra ngoài đồng, có người đem tin đó cho A-bi-mê-léc hay. 43 Người bèn bắt cơ binh mình chia ra làm ba đội, để mai-phục ngoài đồng. Khi thấy dân-sự ở thành kéo ra, người liền chổi dậy và hãm đánh chúng nó. 44 Đoạn A-bi-mê-léc và những kẻ đi theo lướt đến trước, dừng lại tại cửa thành; còn hai đội kia xông vào hết thảy người ở ngoài đồng, và đánh giết họ. 45 A-bi-mê-léc hãm đánh thành trọn ngày, bèn chiếm lấy và giết hết thảy người ở trong, rồi phá thành và rắc muối ở đó.

46 Nghe tin nầy, hết thảy dân-sự ở tháp Si-chem đều rút về trong đồn của miếu thần Bê-rít. 47 Người ta đem tin cho A-bi-mê-léc hay rằng hết thảy dân-sự tháp Si-chem đều hiệp lại tại trong đồn. 48 A-bi-mê-léc bèn đi lên núi Sanh-môn với cả đạo binh theo mình. Người cầm lấy nơi tay một cái rìu chặt một nhánh cây, đỡ nó lên và vác trên vai; rồi nói cùng quân theo mình rằng: Các ngươi có thấy đều ta làm chăng? Hãy mau mau làm như ta. 49 Vậy, mỗi người chặt một nhánh cây, rồi đi theo A-bi-mê-léc. Họ dựng sắp nhánh cây đó nơi đồn, châm lửa vào, và thiêu đồn cùng những người ở trong. Như vậy hết thảy những người ở tháp Si-chem, nam và nữ, đều chết, số ước một ngàn.

50 A-bi-mê-léc liền đi đánh Thê-bết, vây và chiếm lấy nó. 51 Giữa thành-phố có một cái tháp vững-bền, hết thảy dân-sự của thành, nam và nữ, đều chạy vô núp tại đó, và đóng cửa lại, rồi lên trên đỉnh tháp. 52 A-bi-mê-léc tấn tới tháp, xông-hãm nó, và đi lại gần cửa đặng phóng-hỏa. 53 Nhưng một người nữ ném thớt cối trên đầu A-bi-mê-léc làm bể sọ người. 54 Người liền kêu gã trai-trẻ cầm binh-khí hầu mình, mà nói rằng: Hãy rút gươm ngươi ra giết ta đi, kẻo người ta nói: một người đờn-bà đã giết người! Vậy, gã trai-trẻ bèn đâm người, thì người chết. 55 Khi người Y-sơ-ra-ên thấy A-bi-mê-léc đã chết, thì mỗi người đi về nhà mình. 56 Như vậy, Đức Chúa Trời báo-ứng A-bi-mê-léc vì tội-ác hắn đã phạm cùng cha mình mà giết bảy mươi người anh em mình. 57 Đức Chúa Trời cũng báo-ứng dân Si-chem vì mọi đều ác mà chúng nó làm. Sự rủa-sả của Giô-tham, con trai Giê-ru-ba-anh, ứng-nghiệm trên chúng nó là như vậy.