Các Quan Xét của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 5

Bài ca của Đê-bô-ra

51 Trong ngày ấy, Đê-bô-ra hát bài ca nầy với Ba-rác, con trai A-bi-nô-am:

2 Khá ngợi-khen Đức Giê-hô-va,
Vì những quan-trưởng đã cầm quyền quản-trị trong Y-sơ-ra-ên,
Và bá-tánh dâng mình cách vui lòng!
3 Hỡi các vua, hãy nghe; hỡi các quan-trưởng, khá lắng tai!
Ta sẽ hát cho Đức Giê-hô-va,
Ta sẽ hát ngợi-khen Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.
4 Hỡi Đức Giê-hô-va! khi Ngài ra từ Sê-i-rơ,
Khi trải qua đồng bằng Ê-đôm,
Thì đất rung, các từng trời nhỏ giọt,
Đám mây sa nước xuống.
5 Trước mặt Đức Giê-hô-va núi bèn đổi ra dòng nước,
Tức núi Si-na-i kia ở trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.
6 Trong ngày Sam-ga, con trai A-nát,
Và nhằm lúc Gia-ên, các đường cái đều bị bỏ hoang,
Những hành-khách nương theo các lối quanh-quẹo;
7 Trong Y-sơ-ra-ên thiếu quan-trưởng,

Cho đến chừng ta là Đê-bô-ra chổi dậy
Như một người mẹ trong Y-sơ-ra-ên.
8 Người ta đã chọn các thần mới:
Tức thì cơn giặc có tại trước cửa thành.
Giữa bốn mươi ngàn người Y-sơ-ra-ên,
Người ta chẳng thấy cái khiên, cũng chẳng thấy cây giáo.
9 Lòng ta ái-mộ các quan-trưởng của Y-sơ-ra-ên,
Là những người trong dân-sự dâng mình cách vui lòng;
Đáng ngợi-khen Đức Giê-hô-va!
10 Hỡi các người cỡi con lừa bạch,
Ngồi trên khảm,
Đi bộ trên đường cái, khá hát mừng!
11 Cậy tiếng của lính cầm cung tại chung-quanh bến uống nước,
Người ta hãy kính khen việc công-bình của Đức Giê-hô-va,
Và cuộc quản-trị công-bình của Ngài tại nơi Y-sơ-ra-ên!
Bấy giờ, dân-sự của Đức Giê-hô-va đi xuống cửa thành.
12 Hỡi Đê-bô-ra! khá tỉnh-thức, tỉnh-thức!
Hãy tỉnh-thức, tỉnh-thức, hát một bài ca!
Hỡi Ba-rác, khá chổi dậy! hỡi con trai của A-bi-nô-am! hãy dẫn những phù-tù người đi!
13 Bấy giờ, kẻ còn sót lại trong dân-sự đều xuống,
Đến cùng các tráng-sĩ đặng ra trận;
Dân-sự của Đức Giê-hô-va xuống đánh kẻ dõng-sĩ!
14 Từ Ép-ra-im đến những người có gốc nơi A-ma-léc;
Sau ngươi có Bên-gia-min, là người ở giữa đoàn dân ngươi.
Các quan-trưởng đến từ Ma-ki,
Và những kẻ cầm cây phủ-việt đến từ Sa-bu-lôn.
15 Các quan-trưởng của Y-sa-ca đều theo Đê-bô-ra,
Y-sa-ca và Ba-rác đồng một ý nhau;
Người xông đại vào trũng...
Gần các suối của Ru-bên,
Có lắm đều nghị-luận trong lòng!
16 Nhân sao ngươi ở trong chuồng
Mà nghe tiếng kêu của những bầy chiên?
Gần bên các suối Ru-bên,
Có lắm đều nghị-luận trong lòng!
17 Ga-la-át cứ ở bên kia sông Giô-đanh,
Còn Đan, sao ở lại trên các chiếc tàu?
A-se ngồi nơi mé biển,
An-nghỉ trong các cửa biển mình.
18 Sa-bu-lôn và Nép-ta-li, là dân-tộc liều mạng mình
Ở trên các nơi cao của đồng ruộng.
19 Các vua đến chiến-tranh,
Các vua Ca-na-an chiến-tranh
Tại Tha-a-nác, tại nước Mê-ghi-đô;
Song chẳng cướp lấy được tiền bạc!
20 Các từng trời có dự vào chiến-trận;
Những ngôi sao cứ theo đường mình mà đánh Si-sê-ra.
21 Khe Ki-sôn đã kéo trôi chúng nó,
Tức là khe Ki-sôn đời xưa.
Hỡi linh-hồn ta, ngươi có giày-đạp năng-lực dưới chơn!
22 Bấy giờ, vó ngựa bèn giậm đất,
Vì cớ những chiến-sĩ sải, sải chạy mau.
23 Sứ-giả của Đức Giê-hô-va phán: Hãy rủa-sả Mê-rô;
Hãy rủa-sả, rủa-sả dân-cư của nó!
Vì chúng nó không đến tiếp-trợ Đức Giê-hô-va,
Không đến tiếp-trợ Đức Giê-hô-va đánh các dõng-sĩ!
24 Nguyện cho Gia-ên, vợ Hê-be, người Kê-nít,
Được phước giữa các người đờn-bà!
Nguyện người được phước giữa các đờn-bà ở trong trại!
25 Si-sê-ra xin nước, nàng đem cho sữa;

Nàng lấy chén kẻ sang-trọng mà thếch mỡ sữa cho.
26 Một tay nàng nắm lấy cây nọc,
Còn tay hữu cầm cái búa của người thợ;
Nàng đánh Si-sê-ra, bửa đầu hắn ra,
Đập bể đầu và đâm lủng màng-tang.
27 Hắn xỉu, té, nằm tại chơn nàng.
Hắn xỉu, té tại chơn nàng;
Và tại chỗ hắn xỉu, hắn té chết cứng.
28 Mẹ của Si-sê-ra ở cửa sổ xem thấy,
Bèn kêu qua song mặt vỏng mà rằng:
« Vì sao xe con đến chậm-trễ?
Tại sao các xe con đi chậm dường ấy! »
29 Những kẻ khôn-ngoan trong bọn hầu người trả lời,
Mà mẹ hắn cũng nói thầm, rằng:
30 « Chúng há chẳng tìm được của-cướp sao? Họ há chẳng phải chia-phân của đó ư?
Một vài con gái cho mỗi người chiến-sĩ,
Một của-cướp bằng vải nhuộm về phần Si-sê-ra;
Một của-cướp bằng vải nhuộm thêu!
Một cái áo vải nhuộm, hai cái áo vải thêu,
Cho cổ của người thắng trận! »
31 Ôi, Đức Giê-hô-va! nguyện hết thảy kẻ cừu-địch Ngài đều hư-mất như vậy!
Nguyện những kẻ yêu-mến Ngài được giống như mặt trời,
Khi mọc lên rực-rỡ!
Đoạn, xứ được hòa-bình trong bốn mươi năm.