Ê-xê-chi-ên của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 26

Lời tiên-tri về thành Ty-rơ

261 Năm thứ mười một, ngày mồng một đầu tháng, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 2 Hỡi con người, Ty-rơ đã nói về Giê-ru-sa-lem rằng: Hay! hay! thành làm cửa của các dân, đã vỡ-nát rồi! Nó đã trở về cùng ta; rày nó đã trở nên hoang-vu, thì ta sẽ được đầy-dẫy. 3 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán rằng: Hỡi Ty-rơ! Nầy, ta địch cùng mầy. Ta sẽ khiến nhiều nước dấy nghịch cùng mầy, như sóng biển dấy lên vậy. 4 Chúng nó sẽ hủy-phá những vách-thành Ty-rơ, và xô-đổ tháp của nó; ta sẽ cào bụi, khiến nó làm một vầng đá sạch-láng. 5 Nó sẽ làm một chỗ người ta phơi lưới ở giữa biển; vì Chúa Giê-hô-va phán rằng: Ta đã phán. Nó sẽ làm mồi của các nước. 6 Các con gái nó ở đồng-ruộng nó sẽ bị giết bằng gươm; và chúng nó sẽ biết rằng ta là Đức Giê-hô-va.

7 Vì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ đem Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, là vua của các vua, với những ngựa, những xe, những lính-kỵ, cùng đạo-quân, và dân đông, từ phương bắc đến nghịch cùng thành Ty-rơ. 8 Người sẽ dùng gươm giết các con gái của mầy ngoài đồng-ruộng, sẽ lập đồn đắp lũy, và dấy cái thuẫn lên nghịch cùng mầy. 9 Người sẽ đặt máy phá vách-thành, và dùng búa phá các tháp mầy. 10 Ngựa của người nhiều lắm đến nỗi bụi-đất che mầy đi. Các vách-thành mầy rúng-động vì tiếng của lính-kỵ, của xe chở đồ, và của xe binh, khi kẻ nghịch vào bởi các cửa mầy, như vào trong một thành đã bị thua. 11 Người sẽ dẵm vó ngựa trên các đường-phố mầy; người sẽ giết dân mầy bằng gươm, và những trụ của sức-mạnh mầy sẽ bị ném xuống đất. 12 Đoạn, quân nghịch mầy sẽ lấy của-báu mầy, cướp hàng-hóa mầy, phá-đổ vách-thành mầy; chúng nó sẽ phá đền-đài mầy, và quăng những đá, gỗ, và bụi-đất của mầy dưới nước. 13 Ta sẽ làm cho dứt tiếng hát của mầy, và người ta sẽ không còn nghe tiếng đờn cầm của mầy nữa. 14 Ta sẽ khiến mầy nên vầng đá sạch-láng; mầy sẽ nên một chỗ người ta phơi lưới, và không được cất-dựng lại nữa; vì ta là Đức Giê-hô-va đã phán, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

15 Chúa Giê-hô-va phán cùng thành Ty-rơ rằng: Nghe tiếng mầy đổ xuống, kẻ bị thương rên-siếc, sự giết-lát làm ra giữa mầy, các cù-lao nghe vậy, há chẳng rúng-động sao? 16 Hết thảy các quan-trưởng miền biển đều xuống khỏi ngai mình; cổi áo chầu ra, và lột bỏ những áo thêu. Họ như là mang lấy sự run-rẩy và ngồi xuống đất. Họ sẽ sợ-sệt luôn, và lấy làm lạ vì cớ mầy. 17 Họ sẽ vì mầy hát bài ca thương, mà nói cùng mầy rằng: Hỡi thành có tiếng, vững-bền ở giữa biển, là chỗ người đi biển ở; nó với dân-cư nó làm cho hết thảy người ở đó khiếp-sợ, mầy bị hủy-phá là dường nào! 18 Bây giờ các cù-lao sẽ run-rẩy nơi ngày mầy đổ-nát, và các cù-lao trong biển sẽ kinh-khiếp về sự diệt-mất của mầy!

19 Thật thế, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Khi ta sẽ làm cho mầy ra thành hoang-vu, như những thành không có dân ở; khi ta sẽ khiến sóng của vực sâu phủ lên trên mầy, và các dòng nước lớn che-lấp mầy, 20 bấy giờ ta sẽ khiến mầy với những kẻ đã xuống hố đến cùng dân đời xưa. Ta sẽ khiến mầy ở trong những nơi rất thấp của đất, trong những chỗ hoang-vu từ đời xưa, với những kẻ đã xuống hố, hầu cho mầy không có dân ở nữa; song ta sẽ đặt vinh-hiển trong đất người sống. 21 Ta sẽ dùng mầy làm một sự kinh-khiếp. Mầy sẽ không còn nữa; và dầu người ta tìm mầy, sẽ không hề thấy mầy nữa, Chúa Giê-hô-va phán vậy.