Ê-xê-chi-ên của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 21

Sự xét-đoán dân Y-sơ-ra-ên và dân Am-môn

211 Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 2 Hỡi con người, hãy xây mặt về phía nam, đối với phương nam mà nói; đối với rừng của đồng-nội phương nam mà nói tiên-tri. 3 Khá nói cùng rừng phương nam rằng: Hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va! Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ nhen lửa trong ngươi, lửa sẽ thiêu-nuốt hết cả cây xanh và cả cây khô nơi ngươi. Ngọn lửa hừng sẽ không tắt, mọi mặt sẽ bị cháy bởi nó từ phương nam chí phương bắc. 4 Mọi xác thịt sẽ thấy rằng ấy là ta, Đức Giê-hô-va, đã nhen lửa; lửa sẽ không hề tắt.

5 Bấy giờ ta nói rằng: Ôi! Hỡi Chúa Giê-hô-va, họ nói về tôi rằng: Nó chẳng phải là kẻ nói thí-dụ sao?

6 Đoạn có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 7 Hỡi con người, hãy xây mặt về phía Giê-ru-sa-lem; đối với các nơi thánh mà buông lời; đối với đất Y-sơ-ra-ên mà nói tiên-tri. 8 Khá nói cùng đất Y-sơ-ra-ên rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta nghịch cùng ngươi. Ta sẽ rút guơm ta ra khỏi vỏ nó, đặng dứt kẻ công-bình và kẻ dữ khỏi giữa ngươi. 9 Vì ta sẽ dứt kẻ công-bình và kẻ dữ khỏi giữa ngươi, thì gươm ta sẽ ra khỏi vỏ nó nghịch cùng mọi xác-thịt từ phương nam đến phương bắc, 10 và mọi xác-thịt sẽ biết ta, Đức Giê-hô-va, đã rút gươm ra khỏi vỏ nó, nó sẽ không trở vào nữa!

11 Hỡi con người, còn như ngươi, hãy than-thở, như gãy lưng; phải, hãy than-thở trước mắt chúng nó cách cay-đắng. 12 Nếu chúng nó nói cùng ngươi rằng: Làm sao ngươi than-thở? thì ngươi trả lời rằng: Ấy là bởi cớ tin-tức, vì nó đến, làm cho mọi lòng đều tan-chảy, mọi tay đều yếu-đuối, mọi trí đều hao-mòn, mọi đầu-gối đều yếu như nước. Nầy, nó hầu đến, lời ấy sẽ làm thành, Chúa Giê-hô-va phán vậy!

13 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 14 Hỡi con người, hãy nói tiên-tri, và rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy nói rằng: cái gươm, cái gươm nhọn và sáng! 15 Nó nhọn cho sự chém giết; nó sáng đặng văng ra như chớp. Chúng ta có nên vui-mừng chăng? Cái gậy của con trai ta, nó khinh-dể mọi cây khác. 16 Người ta đã cho cái gươm nầy được sáng, đặng cầm nơi tay; ấy là cái gươm nhọn và sáng để cho vào tay kẻ giết. 17 Hỡi con người, khá kêu-la và than-van; vì gươm ở trên dân ta, ở trên mọi quan-trưởng Y-sơ-ra-ên, là những kẻ đã bị nộp cho gươm với dân ta. Vậy nên, hãy vỗ vế! 18 Phải, có sự thử-thách; cây gậy khinh-dể sẽ thành ra hư-không, thì làm thế nào? Chúa Giê-hô-va phán vậy.

19 Hỡi con người, vậy ngươi khá nói tiên-tri đi; khá đập tay, hãy đánh gươm gấp lên đôi ba lần; ấy là gươm của người bị thương đến chết: ấy là gươm của người lớn bị thương đến chết, vào trong buồng kín. 20 Ấy là để làm cho lòng chúng nó tan-chảy, cho thêm nhiều sự vấp-ngã, mà ta đã đặt gươm ngăm-đe nghịch cùng mọi cửa chúng nó. Ôi! gươm đã như chớp nhoáng; đã bén nhọn để giết! 21 Ngươi hãy nhóm lại về bên hữu, và dàn trận về bên tả, tùy nơi mặt ngươi hướng về. 22 Ta cũng đập hai tay, và khiến cơn giận ta yên-lặng. Ấy chính ta, Đức Giê-hô-va, phán đều đó.

23 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 24 Hỡi con người, ngươi cũng hãy chỉ-định cho mình hai con đường đặng dùng làm lối đi qua cho cái gươm của vua nước Ba-by-lôn. Hai con đường ấy khá đi ra cả hai từ một đất; lại vạch một dấu, vạch ở đầu đường đi đến thành kia. 25 Ngươi khá chỉ-định đường-lối cho gươm đi qua, một đường thì hướng về Ráp-ba, thành của con-cái Am-môn, và một đường hướng về Giu-đa tại Giê-ru-sa-lem, là thành bền-vững. 26 Vì vua Ba-by-lôn đứng lại nơi cháng ba, là nơi vào hai con đường ấy, đặng bói-khoa. Vua ấy lắc những cái tên; hỏi các thần-tượng, và xem-xét gan. 27 Trong tay hữu người có điềm chỉ về thành Giê-ru-sa-lem, đặng dùng máy để phá thành, đặng mở miệng giết-lát, đặng cất tiếng kêu-la, đặng dùng những máy phá thành nghịch cùng cửa-thành, đặng đắp lũy và lập đồn tại đó... 28 Những kẻ đã thề lời thề, đều thấy trong những lời đó chỉ là một điềm dối, nhưng vua thì sẽ nhắc lại cho chúng nó nhớ sự gian-ác mình, mà bắt đi làm phu-tù.

29 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì các ngươi đã nhắc cho nhớ lại sự gian-ác mình, làm cho sự phạm tội bày ra, tỏ ra tội-lỗi mình trong mọi việc làm; vì các ngươi nhắc lại cho nhớ, thì các ngươi sẽ bị tay bắt. 30 Về phần ngươi, vua-chúa Y-sơ-ra-ên, người gian-ác bị thương đến chết kia, ngày của ngươi đã đến, trong kỳ gian-ác về cuối-cùng. 31 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hãy cất mũ nầy, lột mão triều-thiên nầy; sự nầy chẳng giống như trước nữa! Cái gì thấp hãy lại cất lên, cái gì cao hãy hạ xuống. 32 Ta sẽ úp-đổ, úp-đổ, úp-đổ nó; sự nầy cũng sẽ không còn nữa, cho đến chừng nào Đấng đáng được sẽ đến, thì ta sẽ giao cho.

33 Hỡi con người, hãy nói tiên-tri mà rằng: Về con-cái Am-môn và sự khinh-lờn của chúng nó, thì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hãy nói: Thanh gươm, thanh gươm đã tuốt ra cho sự giết-lát; đã mài sáng đặng nuốt đi, đặng nên như chớp! 34 Đang khi chúng nó vì ngươi thấy sự hiện-thấy giả-dối, bói-khoa sự dối cho ngươi, hầu cho đặt người trên cổ kẻ gian-ác bị thương hầu chết, ngày chúng nó đã đến trong kỳ gian-ác về cuối cùng. 35 Hãy nạp gươm ngươi vào vỏ! Ấy là ở trong nơi mà ngươi đã được dựng nên, trong đất ngươi sanh ra, mà ta sẽ xét-đoán ngươi. 36 Ta sẽ đổ cơn giận ta trên ngươi; lấy lửa của sự thạnh-nộ ta mà thổi trên ngươi, và ta sẽ phó ngươi trong tay người tàn-bạo, giỏi sự hủy-diệt. 37 Ngươi sẽ làm củi cho lửa; máu ngươi sẽ ở giữa đất; và người ta sẽ không còn nhớ ngươi nữa; vì ta, Đức Giê-hô-va, đã phán.