Áo bông che bạn[1]
của Trần Tế Xương

    Ai ơi, còn nhớ ai không?
Trời mưa một mảnh áo bông che đầu
    Nào ai có tiếc ai đâu?
Áo bông ai ướt khăn đầu ai khô?
    Người đi Tam Đảo, Ngũ hồ[2]
Kẻ về khóc trúc than ngô một mình
    Non non nước nước tình tình
Vì ai ngơ ngẩn cho mình ngẩn ngơ…

   




Chú thích

  1. Có bản chép là Áo bông che đầu
  2. là cảnh tiên, cảnh đẹp ở Trung Quốc. Cả câu ý nói người đã đi về nơi tiên cảnh

 

Tác phẩm này, được phát hành trước ngày 1 tháng 1 năm 1929, đã thuộc phạm vi công cộng trên toàn thế giới vì tác giả đã mất hơn 100 năm trước.