Vịnh mùa hè
của Nguyễn Khuyến

Tác giả tự dịch bài Hạ nhật ngẫu hứng.

Biếng trông trời hạ nước non xa,
Ý khí ngày thường nghĩ đã trơ.
Cá vượt khóm rau lên mặt nước,
Bướm len lá trúc lượn rèm thưa.
Thơ Đào[1] cửa miệng đưa câu rượu
Xóm Liễu[2] quanh khe chịu tiếng khờ.
Nhân hứng cũng vừa toan cất chén,
Sấm đông rầm rập gió nồm đưa.

   




Chú thích

  1. Tức là Đào Tiềm đời Tấn
  2. Tức Liễu Tôn Nguyên bị vua bắt tội, phải về quê, tự cho mình là ngu dại