mươi trăm người cai làm ở các sở mỏ, công-nhật thực cao, lại có nhiều người bản-xứ đã tự khai những mỏ than nho nhỏ nữa.
Mỏ than thực là nhiều. Mỏ than quan trọng nhất thì ở Hongay thuộc về vịnh Hạ-long. Tại hạt này lại có khai mỏ than Kébao, Đông-dang, Daden, Mong-bi, Mao-khê. Bởi hạt này lắm mỏ than cho nên gọi là xứ mỏ than Đông-triều. Thế nhưng lại còn những mỏ than ở Phan-mế, gần Thái-nguyên; ở Tuyên-quang; ở Qui-mong, gần Yên-báy và ở Phủ-nho-quan.
Than ở bản-xứ thì nhiều những nhà-máy tiêu-thụ, như là các sở điện-khí ở các thành-phố lớn; các sở xe-lửa, các lò gạch, các nhà máy pha-lê bản-xứ v.v.
Ngoài những mỏ than lại có những mỏ kẽm, là thứ mỏ mà ở bản-xứ có nhiều lắm. Như là những mỏ kẽm ở miền núi Lang-hít (gần tỉnh-lỵ Thái-nguyên); ở miền Tuyên-quang và ở Chodiên (gần Bắc-kạn). — Tại tỉnh Quảng-yên nay đương dựng một nhà máy rất lớn để chế quặng mỏ kẽm, làm thành ra kẽm lá. Nhà máy này sẽ làm cho nghề thợ thiếc ở bản-xứ được mở mang phát đạt hơn bây giờ.
Mỏ thiếc thì khai ở miền Pia-Ouac, là một dặng núi cao ở miền Hà-giang.
Thứ mõ than để làm bút trì cùng là dùng về máy điện-khí, và các nồi đúc v.v. thì khai ở hạt Lao-kay, (tại Lao-kay có nhà máy để chế luyện