đánh nhau đến tối. Sáng ngày hôm sau, quân Pháp thấy quân Tàu sắp vây cả bốn mặt, bèn rút về bên này sông Thương, để đợi quân cứu-viện ở Hà-nội lên. Trận ấy quân Pháp bị 28 người tử trận, 46 người bị thương, còn những phu-phen chết không biết bao nhiêu mà kể.
Thống-tướng Millot tiếp được tin quân Pháp thua ở Bắc-lệ, liền sai thiếu-tướng De Négrier đem 2 đại-đội quân bộ, 2 đội pháo-binh và một toán công-binh đi đường Phủ-lạng-thương qua làng Kép, lên tiếp-ứng cho trung-tá Dugenne. Khi tiếp được quân của trung-tá rồi, thống-tướng Millot triệu thiếu-tướng De Négrier về Hà-nội, để chờ lệnh và quân ở bên Pháp sang.
2. ĐÁNH PHÚC-CHÂU VÀ VÂY ĐÀI-LOAN. Chính-phủ bên Pháp tiếp được sự khai-chiến ở Bắc-kỳ, liền điện truyền cho hải-quân trung-tướng Courbet đem tàu sang đóng gần thành Phúc-châu là tỉnh-lị Phúc-kiến, và lại truyền cho ông Patenôtre là công-sứ Pháp ở Bắc-kinh đòi nước Tàu phải trả 250 triệu tiền binh-phí về việc chiến-tranh ở Bắc-kỳ. Chính-phủ 2 nước thương-thuyết mãi, đến ngày 29 tháng 6, thì chính-phủ Pháp gửi tờ tối-hậu-thư đòi nước Tàu 80 triệu phật-lăng tiền binh-phí, hạn cho trả làm 10 năm. Đến ngày mồng ba tháng 7 năm giáp-thân (1884), thì Hải-quân trung-tướng Courbet được lệnh khởi sự đánh Phúc-châu.
Trung-tướng truyền lệnh cho các chiến-thuyền bắn lên các pháo-đài và phá các xưởng làm binh-khí ở Phúc-châu, và lại đánh cả chiến-thuyền của Tàu đóng ở trong sông Mân-giang. Trung-tướng bắn phá ở Phúc-châu rồi đem binh-thuyền ra vây đánh đảo Đài-loan.
Hải-quân của Pháp vây Đài-loan và các cửa bể mãi đến tháng 6 năm ất-dậu (1885), nước Tàu ký hòa-ước rồi, mới thôi.