Đoạn tống nhất sinh duy hữu tửu,
Trầm tư bách kế bất như nhàn.
Bóng thiều quang thấp thoáng dưới nam san,
Ngoảnh mặt lại, cửu-hoàn coi cũng nhỏ.
Khoảng trời đất cổ kim, kim cổ,
Mảnh hình hài không có, có không.
Lọ là thiên tứ vạn chung!
II Gặp tình-nhân
Tài tử với dai nhân là nợ sẵn,
Giải cấu nan là chữ làm sao?
Trải xưa nay chừng đã xiết bao,
Kìa tan hợp, nọ khứ lưu đâu dám chắc!
Giai nhân khứ khứ hành hành sắc.
Tài tử chiêu chiêu mộ mộ tình,
Uẩy kìa ai như mây tuôn, như nước chẩy, như gió mát, như trăng thanh,
Lơ lửng khéo trêu ngươi chi mãi mãi?
Giời đất có san đi mà sẻ lại,
Hội tương phùng còn lắm lúc về sau!
Yêu nhau xin nhớ nhời nhau.
III Gặp ả đầu cũ
Hồng hồng, tuyết tuyết,
Mới ngày nào còn chưa biết chi chi,
Mười lăm năm thấm thoắt có xa gì,
Ngoảnh mặt lại đã tới kỳ tơ liễu,
Ngã vị khứ thời khanh thượng thiếu,
Khanh lâm trưởng hậu ngã thành ông.
Cười cười nói nói thẹn thùng,
Nghĩ bạch phát với hồng nhan chừng ái ngại.
Vui một thú thanh san ngảnh lại,
Những ngây ngây dại dại vì tình.
Đàn ai một tiếng dương-tranh!