Trang:Truyen ky man luc NVT.pdf/72

Trang này cần phải được hiệu đính.
76
TRUYỀN KỲ MẠN LỤC

Tài này đành có một.
Anh-hoa vườn Lãng, dửng-dưng những cảnh huy-hoàng,
Đèn lửa song hồ, thân-cận với người nghiên bút.
Ao uyên-ương chim cặp vẫy-vùng,
Chậu mạt-lỵ hoa đôi tươi-tốt,
Những mong bể ái giong thuyền,
Sao bỗng làng tiên trở gót.
Cuộc biến-thiên xui hoa nọ tơi-bời,
Hờn ly-biệt để lòng này kèo-cuột.
Gió cưỡi mình, mình cưỡi gió, một khắc mê-ly,
Không là sắc, sắc là không, nửa đêm vi-vút.
Trên ao vẻ biếc đê-mê,
Trước viện màu hồng thưa-thớt.
Ngọc lấp thảm-thương,
Hương vùi não-nuột.
Thân theo bóng nhạn, phơ-phất lưng trời,
Mộng tỉnh phồn-hoa, bàng-hoàng một phút.
Ôi! Một sớm chia-phôi, nghìn thu đau-xót.
Hồn lạc không về
Người đi mất hút
Linh-thiêng ai hỡi có hay,
Hiến hưởng rượu này mới rót,
Than ôi thương thay!

Đêm hôm ấy, chàng chiêm-bao thấy hai nàng đến tạ rằng:

— Đội ơn lang-quân làm bài văn-tế viếng, khiến cho thanh-giá chúng em càng bội tăng lên. Cảm vì tình ấy, nên chúng em về đây bái-tạ.

Sinh muốn lưu lại, nhưng hai nàng vụt đã vụt bay lên trên không đi mất.