Trang:Truyen ky man luc NVT.pdf/216

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
220
TRUYỀN KỲ MẠN LỤC

Nhân tâu trình các tội như sau:

— Kẻ kia ghẹo vợ người, dâm con người, tội nên xử thế nào?

Đức vua nói:

— Đó là vì hắn đắm-chìm ở trong bể ái, nên lấy nước sôi rửa ruột để cho tình-dục không sinh.

Tả hữu liền lôi ra bỏ vào cái vạc đương sôi, thân-thể Hữu-Chi đều nát rữa ra cả. Rồi lấy nước thần sẽ rẩy, một lát Hữu-Chi lại trở lại lành-lặn như là người thường.

— Kẻ kia chiếm ruộng của người, phá sản của người nên xử thế nào?

— Đó là vì suối tham dìm nó, nên lấy lưỡi trủy-thủ moi ruột để cho lòng tham không nổi lên nữa.

Tả hữu liền rạch bụng moi hết gan ruột phủ tạng ra ngoài. Rồi lại lấy cành dương sẽ phất, một chốc thì thân-thể lại nguyên lành-lặn.

— Đến như phá mồ-mả của người đời xưa, hủy đạo thường với người ruột thịt, nên xử thế nào?

Đức vua im-lặng lúc lâu rồi nói:

— Đó là sự càn-dỡ không có chừng mực nào nữa, dù xử bằng những hình cây kiếm núi dao, nước đồng gậy sắt cũng chưa đủ thỏa. Vậy chỉ nên áp giải vào ngục Cửu-u lấy dây da chét lấy đầu, lấy dùi lửa đóng vào chân, chim cắt mổ vào ngực, rắn độc cắn vào bụng, trầm luân kiếp-kiếp, không bao giờ được ra khỏi.

Quỷ sứ liền vào lôi Hữu-Chi điệu đi. Bấy giờ Thúc-Khoản ở khe tường dòm thấy, khóc thất thanh đi. Mấy người quỷ-sứ liền lấy tay bưng miệng rồi đưa về nhà, ném chàng từ trên không xuống đất. Thúc-Khoản giật mình tỉnh dậy, thấy người nhà đương ngồi chung-quanh mà khóc, nói mình chết đã hai ngày rồi, chỉ vì thấy ngực hãy