Trang:Truyen ky man luc NVT.pdf/210

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
214
TRUYỀN KỲ MẠN LỤC

điện có một vì vua, bên cạnh đều những người áo sắt mũ đồng, tay cầm phủ-việt đồng-mác, dàn ra hàng lối đứng chầu-chực rất là nghiêm-túc. Chợt thấy 4 viên Phán-quan từ bên tả-vũ đi ra mà một viên tức là Nguyễn-Quỳ. Bốn viên này tay đều cầm thẻ, quỳ đọc ở trước án son. Một viên đọc:

— Viên quan kia tên là Mỗ ở đời cứng vuông, không kiêng-sợ kẻ quyền-quý; tước-vị càng cao, càng biết khiêm-nhường; rồi lại biết quên mình để chết vì việc nước, làm rạng-rỡ cho nước nhà. Thần xin tâu lên Đế-đình, cho người ấy được làm tiên.

Một viên nói:

— Ở nha kia có tên Mỗ, vốn người tham-bẩn, hối-lộ dập-dìu; lại lấy lộc-trật mà hợm-hĩnh ngông-nghênh, khinh-miệt những người có đức, chưa từng cất nhắc kẻ hiền-sĩ để giúp việc nước. Thần xin chuyển báo cho tòa Nam-tào tước bỏ tên ra.

Một viên nói:

— Ở châu kia có người họ Hà gắng sức làm thiện, hằng ngày trong nhà thường phải thiếu ăn; gần đây nhân sau hồi binh lửa, tật dịch nổi lên, người ấy lại cho đơn cấp thuốc, số người nhờ thế mà khỏi chết đến hơn môt nghìn. Thần muốn xin cho người ấy được thác sinh vào nhà có phúc, hưởng lộc ba đời, để báo cái ơn đã cứu sống cho nhiều người.

Một viên nói:

— Ở thôn kia có gã họ Đinh, bất mục với anh em, chẳng hòa với tôn-tộc, thừa dịp các cháu bé dại, chữa lại chúc thư để chiếm cướp lấy cả ruộng nương, khiến họ không còn có miếng đất cắm dùi. Thần muốn bắt người ấy phải thác sinh vào nhà kẻ hèn, đói khát, nằm vạ-vật ở ngòi rãnh, để bỏ với sự đã đi tranh cướp của người.

Đức vua đều y theo lời tâu.