CHUYỆN BỮA TIỆC ĐÊM Ở ĐÀ-GIANG
Năm Bính-dần (1386), vua Trần Phế-đế đi săn, đỗ lại trên bờ bắc sông Đà, đêm mở bữa tiệc ở trong trướng. Có một con cáo từ dưới chân núi đi về phía nam, gặp một con vượn già, nhân bảo:
— Vua tôi Xương-phù[1], vào rừng săn bắn, để ý vào bọn ta lắm đó. Tính-mệnh các loài chim muông, thật là treo ở sợi dây cung. Nếu tuyết chưa xuống, gió chậm về, mình sẽ nguy mất. Tôi định đến kiếm một lời nói để ngăn-cản, bác có vui lòng đi với tôi không?
Vượn già nói:
— Nếu bác có thể đem lời nói mà giải vây được, đó thật là một việc hay. Nhưng chỉ e nói-năng vô hiệu, họ lại sinh-nghi, trốn sao khỏi cái nạn thành cháy vạ lây, há chẳng nghe câu chuyện
- ▲ Niên-hiệu của vua Trần Phế-đế, tức Đế Nghiễn.