CHUYỆN NÀNG TÚY-TIÊU
Người đất Kiến-hưng, Dư Nhuận-Chi tên là Tạo-Tân, có tiếng hay thơ; nhất là về những bài hát, lại càng nức danh ở kinh-kỳ, mỗi bài làm ra, phường hát bội đem tiền tặng-biếu rất hậu để xin lấy. Nhân thế, Dư càng nổi thanh-giá ở chốn tao-đàn. Cuối đời Thiệu-phong nhà Trần, Dư nhân có việc, vào yết-kiến quan Trấn-soái Lạng-giang là Nguyễn Trung-Ngạn[1]. Ông Nguyễn thấy Dư đến, lật đật ra tiếp, đặt tiệc ở Phiếm-bích-đường thết đãi, gọi mười mấy người con hát ra hát múa ở trước tiệc. Trong bọn con hát có ả Túy-tiêu 翠 綃 là người rất xinh-đẹp. Ông Nguyễn đùa bảo Dư-sinh rằng:
— Ấy tùy ngài kén chọn trong bọn ấy, hễ bằng lòng ai thì tôi xin tặng cho.
Rồi âm nhạc nổi lên. Sinh ngâm một bài thơ sau này:
蓮 花 朵 朵 倚 紅 酣
Liên hoa đóa đóa ỷ hồng hàm,
曾 對 僊 家 玉 塵 談
Tằng đối tiên gia ngọc chủ đàm,
- ▲ Ông Nguyễn Trung-Ngạn người làng Thổ-hoàng huyện Thiên-thi (nay Ân-thi) đỗ tiến-sĩ đời Trần, làm đến trọng chức.