Trang:Truyen ky man luc NVT.pdf/12

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
16
TRUYỀN KỲ MẠN LỤC

Dịch:

Nom nước trăm hai[1] nổi bụi hồng,
Đem đoàn tử-đệ đến Quan-trung.
Khói tan Hàm-cốc cung châu lạnh[2],
Tuyết rã Hồng-môn đấu ngọc không[3].
Thua chạy giời xui đường Trạch-tả[4],
Quay về đất lấp nẻo Giang-đông[5].
Năm năm lăn-lộn hoài công cốc,
Còn được vùi trong mả Lỗ-công[6].

Đề xong ruổi ngựa trở về nhà trọ. Rượu say nằm ngủ, ông Hồ chiêm-bao thấy một người đến nói với mình rằng:

— Tôi vâng chỉ của đức vua tôi, mời ngài đến chơi nói chuyện.

Hồ vội-vàng sửa-sang quần-áo. Người ấy đưa ông đến một cung-điện nguy-nga, quan hầu đứng sắp hàng răm-rắp, Hạng-vương đã ngồi chờ sẵn, bên cạnh có cái giường lưu-ly, mời ông lên ngồi. Rồi Hạng-vương hỏi rằng:


  1. Nhà Tần đóng đô ở Quan-trung là nơi hiểm-cố, hai người ở trong có thể chống với trăm người ở ngoài, vì thế gọi là non nước trăm hai.
  2. Nói việc Hạng-Vũ đốt cung A-phòng của nhà Tần.
  3. Tiệc ở Hồng-môn, Phạm-Tăng định giết Bái-công mà Hạng-Vũ không nghe, để Bái-công lại thoát về được. Tăng tức mình, chém vỡ tan cái đấu ngọc của Trương-Lương biếu. Đấu ngọc không, nghĩa là đấu ngọc thành không. Tuyết rã là nói những mảnh vụn tơi-bời của cái đấu ngọc.
  4. Hạng-Vũ bị vây ở Cai-hạ, đêm phá vòng vây chạy được đến Âm-lăng, hỏi thăm đường thì bị một ông già làm ruộng đánh lừa bảo đi sang phía tả, rồi mắc cái đầm lớn không chạy được. Vũ than là trời định làm mất ta.
  5. Hạng-Vũ chạy đến Ô-giang, người lái thuyền khuyên qua sông sang Giang-đông rồi sau lại tính kế quay về, nhưng Vũ không nghe, tự-tử chết.
  6. Lỗ-công là tước công nước Lỗ. Hán Cao-tổ lấy lễ Lỗ-công mà chôn cho Hạng-Vũ.