Trang:Ton Ngo Binh Phap - Ngo Van Trien.pdf/53

Trang này đã được phê chuẩn.
59
BINH PHÁP


Ít hơn thì phải biết trốn.

Tào-Công rằng: ít hơn thì cao tường bền lũy, đừng cùng giao chiến.

Giả-Lâm rằng: địch nhiều ta ít thì nên ẩn trốn hình binh, đừng để cho quân địch biết, nên đặt kỳ đặt phục để đợi, làm sự dối trá để khiến họ nghi ngờ cũng là cái đạo thủ thắng.

Trương-Dự rằng: Địch nhiều ta ít, nên trốn đi, đừng cùng giao chiến. Đó cũng là nói về tướng sĩ trí dũng hơn kém bằng nhau. Nếu ta yên ổn, họ rối loạn, ta hăng hái, họ trễ biếng, thì dù kẻ địch có nhiều, cũng có thể giao chiến được. Như Ngô-Khởi đem 5 trăm xe phá đưọc 50 vạn quân Tần, Tạ-Nguyên dùng 8 nghìn binh bại được trăm vạn quân Phù-Kiên há có cần phải trốn đâu.


Không bằng thì phải biết lánh.

Đỗ-Hựu rằng: nói dẫn quân lánh đi, mạnh yếu không ngang nhau, thế lực không bằng nhau, nên dẫn quân lánh đi để đợi lúc có lợi rồi sẽ cử động.

Trương-Dự rằng: binh lực, mưu dũng đều kém bên địch, nên dẫn quân lánh đi, để chờ khi có khe hở gì sẽ hay.


Cho nên tiểu địch kiên gan sẽ để cho đại địch bắt sống.

Họ Mạnh rằng: nhỏ không thể địch với nhớn. Nói nước nhỏ không lượng sức mình, dám cùng nước lớn gây sự thù khích, tuy tạm thời bền thành cố giữ, nhưng rồi cũng đến bị bắt. Xuân-thu truyện nói rằng: đã không biết mạnh, lại không biết yếu, cho nên phải thua.