Trang:Ton Ngo Binh Phap - Ngo Van Trien.pdf/45

Trang này đã được phê chuẩn.
51
BINH PHÁP

Lý Thuyên rằng: đánh lúc mới giao như Tô Tần hẹn với sáu nước không nhờ nhà Tần, Tần phải đóng cửa quan 15 năm, không dám nhòm ngó đến cõi đất đàng đông nữa.

Đỗ Mục rằng: không phải chỉ sắp hợp mà thôi, hợp rồi cũng có thể đánh được. Như Trương-Nghi dâng sáu trăm dặm đất Tần cho Sở Hoài-vương, xin tuyệt giao với nước Tề, Tùy Hà giết sứ-giả nước Sở ở trước chỗ Kình Bố ngồi để tuyệt tình với Hạng Võ, Tào Công chụm đầu ngưạ nói chuyện với Hàn Toại để làm cho Mã Siêu ngờ, Cao Dương sai Tiêu Thâm-Minh xin hòa với Lương để làm cho Hầu Cảnh ngờ, rồi sau hắn vây hãm Đài-Thành, phương thuật biến hóa không phải chỉ có một con đường nhất định.

Vương Tích rằng: bảo nếu chưa thể làm tắt hẳn được mưu kẻ địch thì nên hỏi đến sự ngoại giao của họ, làm cho phải giải tán ra, họ có giao thân thì việc to sức mạnh, họ không có giao thân thì việc nhỏ sức yếu.

Họ Hà rằng: Đỗ Mục nói bốn việc trên này xét ra chỉ là cái nghĩa họ thân cận thì làm cho lìa. Gọi là đánh giao nghĩa là quân ngoài muốn giao hợp lại với kẻ địch, mình đặt nghi binh để làm cho sợ hãi khiến tới lui không được, phải đến quy phục với ta, khi nước láng giềng của kẻ địch đã thành kẻ viện trợ của ta, tự nhiên kẻ địch phải thành ra trơ trọi yếu ớt.

Trương Dự rằng: khi binh sắp giao, chiến sắp hợp (chụm lại để đánh) thì đánh ngay. Truyện nói rằng: trước người thì có thể đoạt được lòng người. bảo khi hai quân sắp gặp nhau thì mình đánh trước, như là Tôn Thúc-Ngao đánh bại quân Tấn, Trù-nhân-