Trang:Ton Ngo Binh Phap - Ngo Van Trien.pdf/168

Trang này đã được phê chuẩn.
173
BINH PHÁP

giữa, chỉ một lúc lại đâu vào đấy cả. Ấy là biết trì trọng đó.


Cờ phướn xao xác, loạn.

Đỗ Hựu rằng: Lỗ Trang-Công đánh bại quân Tề ở Trường-quân, Tào Quệ xin đuổi. Công nói: Xem thấy thế nào? Thưa rằng: Xem thấy bánh xe rối loạn mà cờ lướt, cho nên đuỏi.

Trương Dự rằng: Cờ phướn để làm cho quân chúng đều đặn, thế mà động lay vô định là bộ ngũ đã lộn xộn rồi.


Kẻ lại tức giận, mỏi.

Đỗ Hựu rằng: Kẻ quân lại tức giận chủ tướng đó là do đã mỏi nhọc.

Đỗ Mục rằng: Mọi người đều mỏi mệt cho nên kẻ lại không sợ mà tức giận.

Trần Hạo rằng: Chủ tướng bầy ra những việc phu dịch không cần, cho nên mọi người đều mỏi nhọc.

Trương Dự rằng: Chính lệnh bất nhất lòng người mỏi nhọc, cho nên kẻ lại nhiều người tức giận. Tần Sở đánh nhau, tỳ tướng nước Tấn là Triệu Chiên, Ngụy Y tức giận muốn đánh bại quân Tấn, đều phụng mệnh của nước Sở cả; Khích Khắc nói: hai kẻ giận dỗi đi mất, nếu không phòng bị thì thua, đó vậy.


Cho ngựa ăn thóc, giết bò ăn thịt, quân không treo nồi, không về nhà, giặc cùng.

Đỗ Hựu rằng: Cho ngựa ăn thóc, giết bò ăn thịt, thế là không để dành lại cái gì nữa, không treo nồi lên để bữa khác nấu ăn, ấy là giặc cùng muốn liều chết đánh nhau đó.