Trang:Ton Ngo Binh Phap - Ngo Van Trien.pdf/161

Trang này đã được phê chuẩn.
166
TÔN NGÔ

Đỗ-Mục rằng: Phàm kẻ địch muốn đánh úp ta, tất do con đường khác cây cối hiểm trở mà đến, cho nên hễ thấy giống muông phục sợ hãi chạy quàng là có quân đến đánh úp đó.

Mai-Nghiêu-Thần rằng: Muông sợ chạy quàng’ cạnh đó có quân đến đánh úp.


Bụi cao mà nhọn, xe đến.

Đỗ-Hựu rằng: Xe đến đi nhanh, bụi xô nhau, cho nên cao.

Trương-Dự rằng: Xe ngựa đi nhanh mà thế nặng, lại những vết bánh nối nhau mà tiến, cho nên bụi cát bốc cao mà nhọn thẳng. Phàm quân đi nên có người thám xét đi ở đằng trước, nếu thấy bụi địch, tất phải ruổi báo với chủ tướng, như Phan Đảng trông thấy bụi Tấn sai người báo cáo đó.


Thấp mà rộng, bộ đến.

Đỗ-Mục rằng: Quân bộ đi chậm, mà đi thành hàng, cho nên bụi thấp mà rộng.

Vương-Tích rằng: Xe ngựa bốc bụi mạnh, quân bộ thì bụi khoan hoãn hơn.


Tan mà vắt vẻo, kiếm củi.

Đỗ-Hựu rằng: Bụi rải rắc mà vắt vẻo đưa lên, là những quân kiếm củi mỗi kẻ đi về một phía.

Đỗ-Mục rằng: Kiếm củi thì mỗi bọn đi về một phía, cho nên bụi cát tản tác vắt vẻo. Vắt vẻo là nói dọc ngang đứt nối.


Ít mà trở đi trở lại, cắm dinh.

Đỗ Hựu rằng: Muốn lập dinh lũy, cho khinh binh đi lại dò thám, cho nên bụi ít.