Lấy trị đợi loạn, lấy tĩnh đợi rộn, ấy là trị lòng đó.
Lý Thuyên rằng: đợi cho bên địch biến động rồi mới đè làn.
Đỗ Mục rằng: Sách Tư-mã-Pháp nói: bản tẫm vững, là bảo sự liệu định chế thắng, bản tâm đã định, nhưng cũng phải lo điều trị nó, khiến được yên tĩnh vững vàng, không để cho việc nó quấy rối, không để cho lợi nó mờ hoặc, đợi bên địch họ loạn, chờ bên địch họ rộn, sẽ ra quân đánh.
Trần Hạo rằng: chính lệnh bất nhất, thưởng phạt không minh là loạn, cờ phướn lộn xộn, hàng ngũ xôn sao là rộn, khi thấy rõ bên địch như thế thì đem quân đánh.
Lấy gần đợi xa, lây nhàn đợi nhọc, lấy no đợi đói. ấy là trị sức đó.
Đỗ Hựu rằng: lấy sự gần của ta, đợi sự xa của địch, lấy sự nhàn rỗi của ta, đợi sự nhọc mệt của địch, lấy sự no đầy của ta, đợi sự đói vơi của địch, ấy là trị sức người vậy.
Lý Thuyên rằng: nói cái thế khách chủ.
Trương Dự rằng: gần để đợi xa, nhàn để đợi nhọc, no để đợi đói, nhử để đợi đến, nặng để đợi nhẹ, ấy gọi là khéo trị sức mình để làm khốn sức người.
Đừng đón cái cờ chính chính, đừng đánh cái trận đường đường, ấy là trị biến đó.
Tào Công rằng: chính chính là tầy tặn, đường đường là lớn lao.
Đỗ Mục rằng: đường đường là không sợ. Việc binh phải tùy bên địch mà biến đổi, địch có như