Trang:Tục ngữ, cổ ngữ, gia ngôn.djvu/69

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 67 —
  1. Sá bao ! Cá chậu chim lồng, hễ người quân tử cố cùng mới nên.
    Chim tại lồng, cá tại chậu, đều là cùng túng, con người lâm thế cùng túng mà ở cho bền lòng, mới đáng gọi là quân tử.
  2. Sàng đầu kim tận, tráng sĩ vô nhan.
    Đầu giường tiền ehest, kẽ tráng sĩ không còn mặt mũi. Nghĩa là không biết lấy chi làm tính nghĩa với anh em.
  3. Sanh kí tử qui.
    Sống gởi, thác về. Người ta vốn là đất, cho nên phải trở về đất. Sống ấy là sống gởi, sống tạm, thác ấy là cuộc chung cho mọi người đều phải xuống đất.
  4. Sanh nghề tử nghiệp.
    Sống nghề gì chết cũng nghề ấy, tục hiểu là mắc nghiệp báo, giã như kẻ làm nghề bắt rắn, đáo đầu chết về nghiệp rắn cắn.
  5. Sanh sự sự sanh.
    Sanh việc thì là việc sanh ; an thường thủ pháp thì vô sự.
  6. Sanh thuận tử an.
    Sống thuận thác an. Muốn chết lành, ở đời phải làm lành, ấy là thiện sanh phước chung.
  7. Sanh tử bất sanh tâm, sanh ngưu vô sanh giác.
    Sanh con chẳng sanh lòng, sanh trâu không sanh sừng, ấy là sự thiệt, mà cũng là tiếng kẻ làm cha mẹ hay chữa mình về sự lỗi con cái ; cha mẹ không làm chủ hay là chẳng ngồi trong lòng con cái, cho nên việc nên hư phải trái con cái lo làm, cha mẹ không biết tới.
  8. Sát nhứt miêu, cứu vạn thử
    Giết một con mèo, cứu muôn con chuột. Vì dân trừ hại, giết một người mà cứu đặng muôn ngàn người.
  9. Si lung ám á gia hào phú, trí huệ thông minh khước thọ bần.
    Ngây điếc câm ngọng nhà giàu sang, trí huệ thông minh bèn chịu nghèo. Đại để những người có tài ít giàu ; ấy cũng là ý tạo hóa khôn ngoan, phân định công bình, kẽ mất thế này đặng thế khác, kẽ có bề nầy không bề khác.
  10. So tày buộc chặt.
    Nghĩa là so đo, hơn thua thái quá.
  11. Sĩ vị tri kỉ giả dụng, nữ vị duyệt kỉ giả dung.
    Kẻ sĩ đắc dụng với kẻ biết mình ; con gái lịch sự với kẻ yêu mình. Kẻ có tài không gặp người biết mình cũng vô dụng, gái dầu lịch sự, mắc chồng ghét, thì cũng hết duyên, mà đặt chồng ưa, thì dầu xấu cũng hóa xinh.