Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 4.pdf/26

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 256 —

Nguyễn-Nhạc liền sai một đạo binh đi truy tầm các xứ mà bắt, bất luận là chệt binh lính hay là chệt bán buôn, đều bắt luôn hết, cã thảy gần trót ngàn người, rồi truyện lịnh chém đầu quăng thây xuống nước, làm cho cã sông Nhà-Bè, thây nổi lêu bêu, hơn trót tháng trời, không ai dám vào sông mà câu tôm đánh cá chi hết, thật là một cuộc thãm trạng của người thanh khách rất ghê gớm biết là dường nào.

Lúc bấy giờ Đức Nguyễn-Vương và cung quyến chạy về Mỹ-tho, các tướng tùy tùng theo ngài là Nguyễn-huỳnh-Đức, Nguyển-Hữu-Thoại, Trần-xuân-Trạch, Tôn-thất-Dủ, Nguyễn-kim-Phẫm, và Dương-công-Trừng còn quân sỉ cả thãy chẳng đầy năm trăm.

Khi lấy được thành Saigon rồi, Nguyễn-Huệ liền đem binh rược theo Nguyển-Vương; Huỳnh-thiêm-Lộc bèn tụ tập các quân sỉ đem ra căng cự một trận tại Bến-Lức, nhưng binh của Nguyển-Huệ đông như kiến cỏ, còn binh của Huỳnh-thiêm-Lộc thì chĩ có ít trăm, nên bị Nguyễn-Huệ bắt đặng giết chết tại trận, rồi kéo binh rược theo đức Nguyễn-Vương. May gặp một đội quân của Lưu-thủ-Thăng, ở trấn Long-Hồ đem chiến thuyền qua đón rước Nguyễn-Vương rồi cã thảy chúa tôi chạy vào Rạch-giá.