Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 4.pdf/14

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 242 —

linh hồn có được trực vãng Tây-phương, mà hưỡng phước thanh nhàn nơi miền cực lạc thế giới hay không? hay là chết đối như vua Lương-vỏ-đế ỡ nơi đài thành, thì sự ấy tôi chưa dám đoán. »

Đây nói lại khi Chất-Tri dẹp yên đảng nghịch, lên ngôi quốc-vương rồi, sai sứ qua báo tin mừng cho Nguyễn-hữu-Thoại hay, và sai đem lễ vật cảm tạ.

Nguyển-hữu-Thoại được tin, liền rút binh trở về Saigon, rồi đem các sự tình giao hòa cùng Xiêm, tâu lại cho đức Nguyển-vương rỏ.

Nguyển-vương cũng bằng lòng đẹp ý, rồi sai sứ đem lễ vật qua Xiêm mà tặng mừng cho Chất-Tri lên ngôi tân-quân, mà tỏ rằng hai nước đã kết tình hòa hảo.


HỒI THỨ MƯỜI CHÍN

Tây-sơn đem binh xông vào Giadinh,

Nguyển-vương bại trận thất thủ Saigon.


Đây nói về từ khi đức Nguyển-Ánh đánh dẹp quân giặc Tây-sơn, mà thâu phục Nam-kỳ lại, rồi lên ngôi quốc-vương mà trấn thủ đất Giadinh[1]

Lúc bấy giờ ngài lo chiêu binh mải mả, tích thão dồn lương, dưới thủy thì lo chế tạo chiến thuyền, trên bộ thì lo tập rèn binh sĩ, đặng phòng ngự quân giặc Tây-sơn trong khi tranh chiến.

Còn vua Tây-sơn là Nguyển-Nhạc thì chiếm cứ Qui-Nhơn đễ làm thành đô, và sai em là Nguyển-


  1. Người ngoài hay kêu Nam kỳ ta là đất Giadinh, nghĩa là kễ chung cả và Lục-tỉnh.