nghịch » lập tờ bố cáo xong rồi, liền vào ngục cứu vợ con gia quyến ra, đó rồi Chất-Tri lên ngôi quốc-vương, phong em là Sô-Si làm vua thứ nhì, và cháu là Ma-Lặc làm vua thứ ba.
Còn Chất-Tri thì làm vua thứ nhứt, tự xưng là Phật-Vương, là vua cũa đạo phật, rồi lập một kiển chùa tại thành đô rất nguy nga tráng lệ, và rước các thoàn sư người nào đạo cao đức trọng, để ở nơi chùa, đặng tới lui hành hương bái phật cho dể. Và truyền cho các tỉnh phải tu bỗ các chùa chiền tử tế. Còn nhơn dân từ nhỏ chí lớn, ai ai cũng phải sùng bái tín ngưởng đạo phật luôn luôn.
Mỗi khi Phật-Vương là Chất-Tri đi hành hương nơi chùa, thì đều dắc con bạch hầu theo nghe kinh bái phật, như lời cũa lảo sư ở Đế-thiên dặn bảo. Và sai quan đem tiền bạc lể vật qua Đế-thiên cúng cắp, như lời đã tự nguyện khẩn cầu.
ÍT LỜI PHÊ BÌNH CỦA TÁC GIẢ
« Con bạch hầu nầy chưa biết phải là cháu chắt nòi giống chi của Tề thiên Đại-thánh khi trước không? nhưng mà coi bộ thật thà, có lòng hiền hậu, chẳng biết náo loạn thiên đình, mà củng chẳng biết ăn cắp thuốc của Lão-quân, ăn trộm đào của Vương-mẫu như ông Đại-thánh hồi trước, vậy củng đáng khen cho một loại mang lông, mà biết bái phật hành hương, tu tâm luyện tánh.
« Còn vua Xiêm là Chất-Tri nầy, không biết phãi là người giòng giỏi của Lương-vỏ đế bên Tàu hồi xưa hay chăng? mà sao củng tôn sùng phật đạo, tín ngưởng phù đồ, nhưng chưa biết ngày sau,