— Bữa sau, Chất-Tri kêu hai tướng tâm phúc vào dinh và bão rằng:
Hai ngươi đêm nay phải tới ngục đường giết vua Trịnh quốc-Anh cho đặng. Việc nầy là một việc bí mật ta phú-thác cho hai ngươi, vậy hai ngươi phải sắp đặt mưu thế mà thi hành, và cẩn thận tử tế, chẵng nên sơ thất, mà bại lộ cơ quang cũa ta, thì hai ngươi phãi mang trọng tội.
Hai tướng vâng lịnh trở về, sắp đặt công việc, rồi nữa đêm chừng lối trời khuya canh tịnh, hai tướng liền dắc nhau đồng đi. Khi gần tới ngục đường, bèn nhảy qua tường thành, rồi dở ngói cưa ruôi, lén vào trong ngục.
Mấy hôm nay Trịnh-quốc-Anh ở trong ngục, bị lo buồn sợ hải, nên không ngũ đặng, bửa ấy mệt mỏi tâm thần, mới vừa nhắm mắt thì đả mê mang bất tỉnh.
Hai tướng ấy thấy vua đả ngũ mê, liền xốc lại bên giường, kê dao vào cổ, rồi một đứa sấn xuống một dao, làm cho vua Trịnh-Quốc-Anh đương lúc mơ màng gối mộng, năm canh chưa ngớt giọt sầu bi; bỗng chúc vơ vở hồn mê, một phút hóa ra người tử liệt.
Khi Chất-Tri sai hai tướng nầy giết vua Trịnh-quốc-Anh chết rồi, liền kéo binh mã vào thành, đánh bắt hai anh em Phi Nha-Oan-Sảng. Va đem ra pháp trường xử tử, rồi truyền lịnh làm tờ bố cáo khắp cả thành đô cho thần dân trong nước hay. « nói rằng: anh em Phi-Nha-Oan-Sảng sai người ám sát vua « Trịnh-quốc-Anh nơi ngục, đặng soán quốc đoạt ngôi, nên ta « phải đem binh về, diệt trừ đảng