Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 2.pdf/41

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 109 —

Bữa nọ nhằm tháng giêng năm Mậu-Tuất (1778) trong lúc trời vừa tảng sáng, ác đã rựng hồng, bổng nghe mấy tiếng đại bát thần công, phát ra đùng đùng, long trời động đất, ngó lên bốn phía mặt thành, thấy quân sỉ la liệt, hàng ngủ nghiêm trang, khí giới đặt bày, cờ xí bao giăng rực rở.

Trong thành có cất một cái đài cao, trước đài đã thấy một đạo vỏ lâm quân, cầm giáo mang gươm, ra đứng dàng hầu hai bên tề chỉnh, kế thấy một đội nhạc binh kéo tới, thình thùng trống giục, thãnh thót chiên reo, sáo quyển rập rình, xem rất oai nghi thứ tự.

Bỗng chúc thấy đức Nguyển-Ánh đầu đội một mão Kim-quang, mình mặc một cây bạch-giáp, ngoài choàn một áo huỳnh bào, long, phụng qui lân, chơn mang một đôi võ hài, có thêu kim ngân văn thễ, thật là tướng mạo đường đường, xem ra đáng đứng một bực anh hùng khí tượng, thỉnh thoảng bước lên trên đài, và có các hàng vỏ tướng văn ban theo sau, thãy đều y quan tề chỉnh.

Đức Nguyễn-Ánh lên đứng giữa đài, còn các quan văn võ đứng hầu hai bên, kế Trịnh-hoài-Đức đem ra một ấn soái và một cây Long-phụng Bữu-kiếm dâng lên, chúc tụng ít lời, rồi các văn võ tướng sỉ từ trong tới ngoài, đều rập nhau tung hô một tiếng vạn-phước nghe rất lớn, nghe dậy hết cả vòng thành.

Đức Nguyển-Ánh lảnh chức Nguyên-soái rồi liền ban phong cho các quan văn vỏ, đều đặng quyền tước gia thăng, và mở tiệc khao quân thưởng tướng.