Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 2.pdf/25

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 93 —

— Bẫm quan lớn, Nguyển-hửu-Thoại gởi mật thơ cho quan Vệ-húy là Đặng-tấn-Hưng ở Long-Xuyên.

Tổng-đốc-Châu nghe nói như sét nổ bên tai, đất bằng dậy sóng, liền nheo mày trợn mắt, chờn vờn đứng dậy và hỏi rằng:

— Vệ-húy Đặng-tấn-Hưng là tướng của nhà Tây-sơn ta, có lẻ nào Nguyển-hửu-Thoại lại gởi mật thơ nói về chuyện gì?

Quan Tri-Phủ liền thò tay lấy thơ trong áo trao ra, và xin Tổng-đốc xem thơ thì rõ.

Tổng-đốc-Châu lật đật lấy thơ dở xem, trong thơ ấy nói như vầy:

« Tôi là Nguyển-hửu-Thoại tướng của đức Nguyễn Ánh, kính gởi thơ nầy cho quan Vệ-Húy rõ. Chúa tôi là đức Nguyển-Ánh nhứt định nội ba ngày nữa, đem binh vào Rạch-giá, rồi tấn lên thau đoạt Long-Xuyên, vậy xin Vệ-Húy hảy sắp đặt binh cơ đặng giết quân nghịch Tây-sơn mà làm nội ứng.

Đức Nguyển-Ánh một lòng tin cậy nơi quan Vệ-Húy, mà phú thác việc nầy, xin hảy y lịnh thi hành, chẳng nên sơ thất. »

Ký tên NGUYỂN-HỬU-THOẠI kĩnh cáo.


Tổng-đốc-Châu xem thơ rồi, thấy nói nội ba ngày nữa, Nguyển-Ánh độ binh vào Rạch-giá, thì mặt liền thất sắc, trán rịn mồ hôi, tay cầm thơ mà rung rung như người bị chứng cãm hàng, rồi nghĩ nghị một chút day lại hỏi quan Tri phủ rằng:

— Theo thơ nầy thì nội ba ngày nữa, Nguyển-Ánh sẽ độ binh vào Rạch-giá phãi chăng?