HỒI THỨ BẢY
Đức Nguyễn-Ánh thâu phục Long-giang;
Đổ-thanh-Nhơn đoạt hồi Gia-định.
Đây nói về tướng Tây-sơn là Tổng-đốc-Châu trấn thủ Saigon, bửa nọ đương ngồi nơi thính đường, xảy có quan Tri-Phủ ỡ Long-Xuyên bước vào ra mắt.
Tổng-đốc-Châu thấy thì hõi rằng:
— Quan Tri-Phủ về đây có việc chi?
— Bẫm quan Tổng-đốc, có việc rất cẫn cấp, nên tôi phải bổn thân, lật đật đi trọn một ngày một đêm đặng về đây báo tin cho quan lớn rõ.
Tổng-đốc-Châu nghe nói nheo mày ngó sững Tri-Phũ và vội vã hõi rằng:
— Có việc chi cẫn cấp, quan Phũ hãy nói mau cho tao nghe.
— Bẫm quan lớn, hôm qua tôi mới bắt đặng một cái mật thơ cũa bọn Nguyển-Ánh.
Tổng-đốc-Châu nghe nói tới bọn Nguyễn-Ánh, thì có sắc hãi kinh, rồi hỏi tiếp rằng:
— Quan Phũ nói rằng có bắt đặng mật thơ của bọn Nguyển-Ánh, mà bọn Nguyển-Ánh là ai?
— Bẫm quan lớn, bọn Nguyển-Ánh là Nguyển-hửu-Thoại.
— Tỗng-đốc-Châu nghe nói thì có ý trầm tư nghĩ nghị một chút rồi hõi rằng:
— Nguyển-hữu-Thoại gởi mật thơ cho ai?
Quan Tri-Phũ ngó ra hai bên, coi chẳng có ai rồi day lại nói rằng: