Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 2.pdf/20

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 88 —

hà gì, nếu chọc nó giận, nó đốt hết tiệm đi, chừng đó hóa với lứ phải ở truồng, không còn một cái quần mà bận làm sao không sợ.

Người vợ nghe nói thì dững dưng một hồi, rồi day ngó lại chổ đồ trầu, thì la lên rằng:

— Trời ôi! lứ để người ta đánh lộn làm cho ông bình vôi của hóa bễ miệng rồi còn gì?

Chú khách nghe vợ nói liền liếc cặp mắt trắng vờ ngó một cái rồi lấy tay chỉ trên bàn thờ và nói:

— Há, léo mẹ, lứ, lứ không thấy trên bàn thờ kia à, ông Bổn của hóa còn phải nhào đầu; ông bình vôi cũa lứ làm sao không bễ miệng?


HỒI THỨ BẢY

Trấn Ba-giồng, Châu-văn-Tiếp chỉnh đốn quân lương;

Vào Giađịnh, Đổ-thanh-Nhơn thi hành mật ước


Đây nhắc lại Châu-văn-Tiếp lúc bây giờ ỡ tại Ba-giồng đương lo chiêu mộ binh sỉ, bữa nọ nói với Lê-văn-Quân rằng:

— Nay binh lương thuyền pháo của ta đả cụ bị sẳn sàng, vậy hiền đệ phải lập tức qua cù-lao Thổ-châu rước Điện-Hạ về đặng định ngày cữ binh khởi chiến, nói vừa dứt lời, bổng thấy một tên quân nhơn vào báo rằng: có một người đương đứng ngoài ngỏ, xin vào ra mắt.