Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 2.pdf/11

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 79 —

Đức Nguyển-Ánh và các tướng đi quanh lộn một hồi, khi ra khỏi hang ấy, thấy một chổ đất bằng rộng rãi, độ chừng bốn năm mẩu, ngó ra bốn phía đều là non núi bao dăng, thật là một chổ tuấn lãnh cao sơn, thâm lâm cùng cốc, Hà-hĩ-Văn chiếm cứ chổ nầy, chẵng khác chi Tống-Giang chiếm cứ Lương-sơn-Bạc thuở trước vậy.

Giữa khoãn đất bằng ấy, Hà-hĩ-Văn có cất môt nhà rộng rãi, gọi là Tụ-nghĩa-Đường, và hai bên có hai cái trại; gọi là Đông-trại với Tây-trại, còn chung quanh đều có hang nhỏ nhõ theo chơn núi, để cho các bộ hạ trú ngụ.

Hà-hĩ-Văn bèn mời đức Nguyển-Ánh và các tướng vào nhà tiếp đải trà nước tử tế, rồi để nhà ấy cho ngài và cung quyến của ngài tạm trú.


HỒI THỨ SÁU

Đức Nguyển-Ánh giã dạng thám binh cơ.

Nguyễn-huỳnh-Đức ra tay trừ đãng nghịch.


Đây xin nhắc lại khi Nguyển-Huệ là em của Nguyển-Nhạc đem binh rược theo đức Nguyển-Ánh đến Càmau, và truy tầm tứ hướng mà bắt không đặng; kế nghe đức Nguyển-Ánh đã cởi thuyền vượt biển, trốn qua xứ khác lánh thân, thì chắc rằng: ngài đã thế yếu sức cùng, không còn dám léo hánh xứ nầy mà làm gì nửa đặng, liền đem binh trỡ về hiệp với anh là Nguyển Nhạc, rồi để Tổng-đốc-Châu với một tên Hổ-tướng Hản và Tư-khấu-Oai, ở lại trấn