Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 1.pdf/65

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 47 —

Trong lúc Châu-văn-Tiếp đương đứng tại nhà nầy nói chuyện với cô Ngọc-Sương, thì đã có hai tên bộ hạ của người là Đội-Tam với Bếp-Lượng đến dinh quan Phủ, nhãy qua tường thành, rồi sẽ lén vào tới khám đường, ngó quanh bốn phía đều vắng vẽ

Đội-Tam bước lại nói với Bếp-Lượng rằng:

Chú mầy phải ở dưới nầy coi chừng mấy tên quân canh, để tôi nhảy lên nóc nhà đặng coi ông Cử-Khôi ở chổ nào rồi chúng ta sẽ tính, Bếp-Lượng nói: Thôi! anh để tôi nhãy lên nóc nhà cho, anh đứng dưới coi chừng, anh không cần gì nhọc sức. Đội-Tam nói: không được đâu, chú mầy cái thây to quá, nhãy lên thì chắc bể ngói gảy rui, xiêu nhà sập khám, để tôi nhãy lên mới được, chú mầy cứ việc con mắt cho lanh, coi chừng mấy thằng quân canh, nếu nó thấy thì chúng ta hư sự.

— Ừ được, anh cứ việc lên đi, nói rồi Bếp-Lượng nhãy lại đứng dựa vách khám, núp theo bóng tối mấy cây, dòm ra phía trước vọng đài và coi chừng bốn phía, còn Đội-Tam lên nóc khám đường, lần lần dỡ ngói dòm xuống, đặng kiếm ông Cử-Khôi, song trong khám tối thui, không thấy ai hết.

Đội-Tam liền lần ra mái hiên, bổng nghe tiếng ho trong khám, bèn thò đầu dòm xuống, thấy mấy lổ để thông-khí trên vách tường, tức thì móc chơn trên cây đà ngang dưới mái hiên, tòn ten như một con dơi quạ, rồi thòng đầu xuống, ngoãnh cổ lên, và lấy một cái đèn rọi trong túi áo ra, đút vào lổ vách tường mà rọi ngay vô khám.