Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 1.pdf/64

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 46 —

Người ấy bèn lấy bút nghiêng, rồi lại nơi vách viết ba hàng chữ lớn như vầy:

« Ta tên Châu-văn-Tiếp,[1] là tướng bộ hạ cũa Đức Nguyển-Ánh, và chính là người giết bọn Bùi-khắc-Phú mà cứu cha con Cử-Khôi bị chúng nó hảm hại. »

Châu-văn-Tiếp viết mấy hàng chử nầy, là có ý sợ quan viên tra khảo án mạng, mà làm liên lụy đến người vô cang, nên xưng tên mình ra cho khõi xóm làng mang hại.

Cô Ngọc-Sương thấy người xưng tên là Châu-văn-Tiếp thì ngạc nhiên và nói: bấy lâu tôi vẩn nghe danh quan nhơn là người nghĩa khí trượng phu, nay mới thấy tôn nhan, thật tôi rất hết lòng cảm phục, vậy nay quan nhơn đả giết tướng giặc nầy mà cứu tôi, nhưng cha tôi còn mắc nơi chốn khám đường, nếu chúng nó hay ra, thời e cho cha tôi không thế gì được toàn tánh mạng, vậy xin quan nhơn làm thế nào mà giải thoát cho cha tôi, thì công ơn của quan nhơn cứu tử hoàn sanh, cha con tôi sẽ kết cỏ ngậm vành, mà ghi vào lòng, tạc vào dạ.

Châu-văn-Tiếp nghe cô Ngọc-Sương nói vậy liền đáp lại cách tề tỉnh rằng: Xin cô chớ ngại, ông thân cô một chút nữa sẻ về tới đây, song tôi khuyên cô một đều là cô phải sấm sửa đồ hành trang, và thâu góp bạc tiền, rồi qua xứ khác mà đào nạn thì mới được.

  1. Châu-văn-Tiếp quê quán ở Phú-yên thuộc tỉnh Bình-định, nhơn lúc loạn tụ chúng ở núi Trà-lang-Sơn đem binh ra giúp Nguyễn-Vương.